- Ta là....Cứ gọi ta là vô danh công tử đi!
Sau đó đám thuộc hạ của hắn cuối đầu một cái như chào thành ý, rồi nhanh tay hội tụ hoa tuyết bao quanh lấy thân thể mình. Nhưng, hắn lại khựng lại trước một thanh âm nhẹ nhàng như lông hồng rơi, dịu như tiếng suối chảy, một thanh âm quen thuộc nhưng sao lại lạnh hơn vào phần:
- Vô danh công tử! Ngươi đứng lại....
Đôi mắt hắn như trực mở to, khuôn mặt năm phần ma mị, một phần kiều diễm bốn phần kinh ngạc nhìn về phía trước. Nàng, nhanh như vậy mà đã tỉnh rồi?
Nàng xanh mặt đau đớn khi qua được cơn nguy hiểm, kiên trì đứng vững, tau chống ngang hông, mắt nhìn hắn một cách kiên định. Mái tóc đen phất phơ trong gió lộ ra vạn phần hoàn mỹ trên khuôn mặt thanh tú. Vốn đã xinh đẹp nhưng bị viên thuốc đỏ thanh tẩy một lần liền đẹp lại thêm đẹp khiến cho ai cũng không thể không bất ngờ ~~ Làn da trắng hồng rạng rỡ dưới ánh nắng mai, đôi môi đỏ mọng cất lên:
- Ngươi thật sự là ai?
Khi nãy nàng đang trong mộng ảo chợt thấy một cánh hồng rơi vào tay, cánh hồng toả sáng rạng rỡ như ánh đèn giữa đêm tối, tập trung ánh nhìn của nàng. Rồi lại một ngọn gió mát thổi qua, nàng nghe được tiếng sóng biển rào rào thanh tĩnh. Âm thanh trong giấc mộng kia biến mất hoà theo hình ảnh. Nàng nghe loáng thoáng được từ Vô danh công tử thêm cánh hồng phát sáng kia hoá vào trong hư không đem theo hình ảnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-quoc-khuynh-thanh-thien-tai-trieu-hoi-su/3113931/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.