- Ngươi tới đây làm gì? - nghe thấy tiếng nói Lâm Mạnh Quân nhíu chặt mày, khó chịu cho tên lính kia xuống
- Thiếp sợ nơi này không có ai chăm sóc cho người nên mới chạy tới đây, vừa tới đây thì nghe tin người bị thương nên..- nữ nhân kia nhẹ nhàng nói, câu nói chất chứa đầy quan tâm
- Nàng thật sự lo cho ta sao? - Lâm Mạnh Quân nghi hoặc nói, giọng nói nhẹ nhàng đầy mê hoặc hơn
- Vâng...- nàng ta đỏ mặt gật đầu
Lâm Mạnh Quân vươn tay, nữ nhân kia tưởng hắn muốn ôm mình liền đi tới ai ngờ hắn đẩy nàng ta ngay xuống đất. Hắn đứng từ trên cao kia nhìn xuống cười khinh
- Sở Mộc Di, ngươi lo cho ta thì tốt nhất cút ra khỏi mắt ta đi, đừng bao giờ xuất hiện trước mắt ta nữa..
- Hoàng thượng...- Sở Mộc Di ngồi trên mặt đất sững sờ nhìn Lâm Mạnh Quân
- Người đâu, đưa hoàng hậu hồi cung không có lệnh của ta không cho nàng ra khỏi cung của mình..- Lâm Mạnh Quân chẳng buồn để ý tới Sở Mộc Di liền lớn tiếng kêu người
Sở Mộc Di cắn răng đi ra ngoài hồi cung, lúc nàng ta đi trên xe ngựa liền nhìn thấy một nữ nhân xinh đẹp, rất giống Sở Mộc Lan nhất là đôi mắt. Sắc mặt nàng ta trắng bệch, đôi tay run rẩy đầy mồ hôi nắm lấy vạt áo..
Sở Mộc Lan..
Ngươi còn chưa chết sao? Không thể nào! Rõ ràng ngươi đã ngã xuống vực chết rồi mà! Tuy tự an ủi mình nhưng Sở Mộc Di
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-phi-thien-ha/1867802/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.