Chỉ có thứ ba Phó Tự Nhạc mới trực đêm, bình thường vì có giờ học, cô cũng không dám ngủ nhiều vào ban ngày.
Chu Phi Lương lần thứ hai ở buổi tối đi vào cửa hàng bách hóa, không có nhìn thấy cô, anh còn tưởng cô không còn muốn cực khổ tiếm tiền nữa.
Ai ngờ mấy ngày sau, lúc đi ngang qua cửa hàng, anh liếc mắt lại nhìn thấy bóng người cô. Sau khi đỗ xe, anh liền trực tiếp đến hỏi.
" Đám người kia có quay lại kiếm chuyện hay không?"
Phó Tự Nhạc rất kinh ngạc.
" Sao anh lại đến đây?"
" Tôi vừa mới tam tầm."
Anh nhìn một nhân viên khác của cửa hàng, thở phảo nhẹ nhõm.
" Ngày hôm nay không chỉ có mình cô nữa."
" Hôm đó là ngoại lệ."
" Đám người kia có trở lại không ?"
" không có. "
" Cho tôi một bao thuốc lá.”
Phó Tự Nhạc yên lặng đưa tới.
Anh đi tới chỗ cửa sổ ngồi xuống, bóc bao thuốc, lấy ra một điếu.
cô rốt cục không nhịn được, bước về phía trước vài bước nói.
" Cửa hàng cấm hút thuốc. "
Chu Phi Lương nhất thời ho khan, buổi tối hôm đó anh hút liền một bao thuốc , cô không hề nói một câu.
" Xem ra tôi cũng chỉ có thể được đặc xá một lần a. "
cô gật đầu.
" Cửa hàng không thông gió được, khói thuốc không tản đi được."
Anh đem điếu thuốc nhét lại vào trong bao, ngẩng đầu ra hiệu cho cô tới ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-nhien-tu-hi/2168416/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.