Lãnh cung xưa nay bao trùm bởi sự lạnh lẽo, hoả chí của một người cũng sẽ bị dập tắt khi tới đây, thế nhưng hôm nay lại có người muốn xoá tan sự lạnh lẽo của nơi này, đốt cháy toàn bộ lãnh cung.
Nô tỳ trong lãnh cung không nhiều, thế lại có thể tạo ra những tiếng động lớn như một biển người mênh mông.
- mau lên, mau dập lửa.
Vãn Ca hét lên ra lệnh cho đám nô tỳ kia, vì nhân lực không đủ mà lửa dập mãi cũng không được. Nàng ta dập lửa nơi Mộ Khuynh Duyệt ở, định xông vào cứu chủ tử mình thì bị những miếng gỗ từ trên sập xuống ngăn cản.
Lúc này, Khương Duật cùng một đám lính và nô tỳ chạy đến, bọn họ tức tốc giúp dập lửa còn hắn thì chạy tới gian phòng của Khuynh Duyệt, chỉ thấy Vãn Ca đang cố gắng tiến vào bên trong, hắn liền nói.
- Vãn Ca, đây là có chuyện gì??
- có chuyện gì bệ hạ không tự mà xem xem, nô tỳ vừa đi có một lúc mà quay lại đã xảy ra cớ sự này, chủ tử không rõ sống chết mà bé hạ còn hỏi được sao!? Có phải là ngài gây ra mọi chuyện hay không trong lòng ngài tự rõ!
Vãn Ca lâu nay luôn nhịn nhục đủ đường, cay đắng thay cho chủ tử nhà mình nhưng không thể nói ra, hôm nay nàng ta không thể chịu đựng được nữa, liền nói ra những lời lẽ vô lễ với bậc quân vương, nói ra những lời này thì nàng ta cũng biết kết cục của mình sẽ đi về đâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-duyet/2591088/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.