🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Tả Tiểu Đa nhíu mày.

Thái độ của tên này ... Có vẻ không được bình thường!

Sao lần này lại dễ nói chuyện như vậy nhỉ?

Nói không cho thì không đòi nữa?

Chẳng lẽ không phải nên giả vờ đáng yêu, lăn lộn, khóc lóc om sòm, nũng nịu và ăn vạ như bình thường à?

“Ngươi đáng có ý định quỷ quái gì thế? Ta là người rất thông minh đấy, chỉ liếc mắt một cái là biết tỏng tâm tư của ngươi rồi!" Tả Tiểu Đa nghi ngờ nói.

"Ta á (không có mà)." Tiểu Long nháy đôi mắt to vô tội, vô cùng đáng yêu.

"Ngươi đừng có giả vờ đáng yêu với ta." Tả Tiểu Đa chán ghét nói: "Vô dụng thôi! Cái này là tuyệt kỹ của ta!"

Tiểu Long mặt dày cười nói: "Đại ca uy vũ, thật ra lần này ta tới đây là muốn tới đưa đồ tốt cho ngươi. Ha ha, còn một phần ba địa mạch kia, ta đưa cho ngươi ... ”

"Chuyển tới?"

Tả Tiểu Đa vui mừng nói: "Vậy còn không nhanh bỏ vào! Ta thật ngóng chờ thành ý của ngươi đó!"

"Có ngay!"

Tiểu Long đồng ý một tiếng, động tác muốn quay người hơi khựng lại, nói: “Đại ca à, có chút việc cần phải nói trước, kiểu địa mạch này chỉ cần hoàn chỉnh thì không thể nào bằng phẳng như bình thường đâu. Nếu đầu địa mạch này nhích vào một chút, không gian này của ngươi cũng sẽ xảy ra chút thay đổi."

“Thay đổi? Thay đổi cái gì?"

Trong mắt Tả Tiểu Đa phóng ra tia sáng nghi ngờ nồng đậm: "Cụ thể thì nói sau."

“Đúng đấy, sẽ hình thành dáng vẻ như một Long Mạch.”

Tiểu Long nghiêm túc nói tiếp: "Bởi vì cái này vốn chính là một Long Mạch hoàn chỉnh."

"Ý gì đây? Có thể nói rõ ràng chút không?"

“Ý tứ chính là ... Hiện tại, số lượng bột phấn lão đại đưa tới ít quá ... Ít nhất cũng phải tặng tới hơn gấp mười lần số lượng này, mới có thể miễn cưỡng bỏ xuống được địa mạch hoàn chỉnh!”

Tiểu Long hơi khổ sở nói: "Nếu bây giờ bỏ vào ngay, chỉ có thể hình thành một con giun nhỏ trong núi thôi, tác dụng không được lớn."

Tả Tiểu Đa nhíu mày, liếc mắt nhìn tên này, lẩm bẩm nói: "Lão tử đang cảm thấy bị dao động đấy ... "

"Lão đại à, ta thề với Long Thần!”

Tiểu Long giơ móng vuốt nhỏ đáng yêu của mình lên, nói: "Nếu có chữ nào lừa ngươi, ta sẽ bị thiên lôi đánh!"

Nghe Tiểu Long thề trịnh trọng như vậy, Tả Tiểu Đa hơi yên tâm hơn.

"Được rồi. Vậy ngươi bỏ vào trước đi, sau đó mấy ngày kế tiếp, ta sẽ tận dụng thời gian để kiếm thêm chút bột phấn rồi đưa vào, hưng sư động cúng một hồi, dù sao cũng phải có quy mô một chút chứ."

Tả Tiểu Đa nhớ tới thí luyện vừa rồi, đã liên tục năm ngày mình còn chưa đi tới chỗ ông chủ Tôn thu bột phấn.

Bên kia chắc là có không ít nhỉ?

"Có ngay!" Tiểu Long thẳng thắn đồng ý, hơi híp mắt, vô cùng hài lòng và hạnh rồi chuẩn bị bắt đầu làm việc.

Đột nhiên, Tiểu Long vừa quay đầu lại nói: “Lão đại à, vậy ngươi đã đồng ý ... cho ta một giọt rồi đó nha ... Ha ha ha ... ”

Tả Tiểu Đa giận dữ nói: "Sao trí nhớ của ngươi lại tốt như vậy chứ!"

Lúc đầu dự định quỵt nợ, chỉ cần tên nhóc này cho mình Long Mạch bỏ vào. Lúc đó xem thử Tả gia có nhận nợ hay không đây!"

Kết quả tên nhóc này cực kỳ tinh ý, thế mà vào lúc quan trọng còn đòi hỏi được chỗ tốt.

Tả Tiểu Đa cảm thấy khó chịu lan tràn!

Thế mà ta lại không thể tính toán con rồng nhỏ này được!

Vứt ra một giọt điểm khí vận, nói: "Đây!"

Hiện tại, Tả gia ta giàu nứt đổ vách, cũng không cần keo kiệt quá mức.

Từ đêm qua đã liên tục nhận được mười giọt, bây giờ đã có được tới chín mươi tám giọt, nhiều toi mức xưa nay chua từng co, cho Tieu Long một giot, vẫn còn chín mươi bảy giọt.

Chờ thanh qua của lan thí luyen nay được cong bo, những ten tìm tới mình coi bói kia, mỗi người ít nhất cũng phải cống hiến nửa giọt nhỉ?

Tả Tiểu Đa híp mắt cười, hả hê tới mức ngả ngớn.

Tiểu Long há miệng, không kịp chờ đợi mà nuốt xuống điểm khí vận, cũng cười càng thêm ngả ngớn và hèn mọn.

Một người một rồng, biểu hiện trên mặt không có khác gì nhau.

Ngoại trừ Tả Tiểu Đa không có rên rỉ phát ra tiếng, những thứ khác đều giống hệt nhau.

“Ôi, ôi a nha ... "

Tiểu Long thoai mái rên rỉ, thân thể mờ mờ ảo ảo khôi phục lại trạng thái vốn có, thân thể hơn hai mươi mét chậm rãi lượn vòng trên không trung. Sau đó ... Từ mắt thường có thể thấy thân thể của nó dần lớn lên, cái tên này có vẻ dài hơn cả mét nữa rồi!

Còn cái sừng trên đầu của nó cũng sáng hơn một chút.

Toàn thân trên dưới hiện ra một màu đỏ rực, từ dưới bốc lên, xuyên tới xuyên lùi rồi trong miệng lại phát ra tiếng kêu to.

Thật là sung sướng!

Cảm giác sức sống rồng đang tỏa ra toàn thân, cũng đạt tới trình độ chưa từng có.

Giọt nước này của lão đại thật sự ngon quá!

Ăn tới mức thoản mãn toàn thân, hai mắt mê ly, cả người không còn sức lực ...

Tiểu Long tiếp tục rên rỉ kêu lên, kêu trời kêu đất rồi cầm địa mạch tiến vào không gian của Diệt Không Tháp.

Nhìn Tiểu Long rút cái đuôi đi vào như vậy, còn dáng vẻ lười biếng thế kia, cái nết toàn thân như chẳng còn sức lực, thật sự giống như bị rút xương đi.

Tả Tiểu Đa trợn trắng mắt, cuối cùng tên nhóc kia mới đi khỏi giấc mơ của mình.

Tả Tiểu Đa tiếp tục nằm ngáy khò khò.

Hắn đã mệt mỏi cực hạn rồi, cho nên cũng quên không còn chút gì về lời của Văn Hành Thiên nói "Sáng ngày mai phải tới trường học".

Cứ nằm trên giường với dáng vẻ lõa lồ, còn là tư thế thì vô cùng phóng khoáng.

Ngủ say như chết!

Lý Thành Long gọi vài tiếng nhưng không ai trả lời, từ cửa sổ nhảy vào xem thử, vẻ mặt xấu hổ rồi tự mình đi học.

Móe!

Có vẻ như ta lại thấy được một cây trụ nối thẳng lên trời rồi!


Mãi cho tới khi mặt trời lên cao, rốt cuộc người nào đó cũng ngủ đủ mới tỉnh dậy!

Sau đó Tả Tiểu Đa cảm nhận được sự nóng rực ở trên mông của mình, mơ màng mở đôi mắt buồn ngủ ra. Lúc này mới nhận ra là không có đóng cửa sổ, màn cửa cũng không có, ánh nắng đang trực tiếp chiếu lên mông của bản thân ...

Ấm áp.

Dễ chịu.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.