Cô bé trả lời giòn tan một tiếng, lập tức chạy ra ngoài bằng đôi chân ngắn ngủn, sau đó nhanh chóng đem một cây búa nhỏ quay trở lại, còn thật sự đặt hạch đào lên sàn nhà, cô bé đập cây búa nhỏ xuống.
“Ha ha ha ... đập vỡ ra rồi!"
Cô bé đang cười.
Cao gia chủ xa xa nhìn lại, thịt quả trắng như tuyết bên trong hạch đào đập vào trong mắt hắn, ý cười dần dần tăng thêm, rốt cuộc vui vẻ cười to ra tiếng.
"Ha ha ha ha ha ... một cái đập này khá lắm, đập vỡ ra rồi!"
...
Bạch Vân Tử Lô bên kia, mấy ngày nay du khách đến không ngừng.
Gia chủ nhà họ Ngô ở Kinh Thành đến đây rồi ... đi rồi ...
Không biết đã mang đi cái gì.
Gia chủ nhà họ Vệ đến đây ... lại đi rồi ...
Cũng không biết đã mang đi cái gì vậy ...
...
Đêm khuya.
Một thanh niên gầy yếu đi đến phòng của Bạch Vân Đình.
"Sư thúc."
“Hůʻ?”
"Ta ở chỗ này đã được hai tháng rồi ... "
“Ừ, ta biết ngươi muốn nói cái gì, chẳng qua ngươi không thể đi Phong Hải."
"Tại sao?"
"Phong Hải chính là chỗ chết của ngươi! Bất kể như thế nào cũng không thể đi, một khi ngươi đi Phong Hải nhất định sẽ chết không thể nghi ngờ, tuyệt không có chuyện gặp may."
Thanh niên gầy yếu trầm mặc một chút, nói: "Sư thúc, lần trước thua ở trong tay Tả Tiểu Đa, trong lòng ta đến bây giờ vẫn không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-dao-thien-ha/3732500/chuong-957.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.