“Chúng ta đã tiêu hao sạch sẽ vinh quang của tổ tiên, đó là người tạo thành, không lời nào để nói, nhưng nếu phút cuối cùng bị chụp lên tội danh phản quốc ... Cho dù chết cũng không có mặt mũi đi gặp tổ tiên. Hừ, hoặc là ngươi đã không còn biết xấu hổ, nhưng ta tự thấy mình không có mặt mũi đối mặt với cha chú Tây Môn gia nhà ta, ta thật sự không biết nên ăn nói như thế nào!”
“Ông tổ ta hiện nay vẫn còn là Tây Môn đại soái, dẫn đầu hàng chục triệu tướng sĩ bảo vệ đại lục Tinh Hồn. Đứa cháu gái là ta ở trong nước, bị xử tử vì tội danh phản quốc ... "
Cao phu nhân lạnh lùng nói: "Ta không gánh nổi cái danh này!"
Mặt mũi hiệu phó Cao âm u, nói: “Đừng nói nữa, ngươi không gánh nổi cái danh này, chẳng lẽ ta gánh nổi nó à. Nhiều thế hệ Cao gia ta cũng là tướng gia!"
Cao phu nhân cười lạnh nói: “Cao gia các ngươi đời đời tướng gia? Sao ngươi lại có mặt mũi nói ra những lời nay? Nhìn hơn hai mươi đứa con trai, hơn hai trăm cháu nội, chắt càng đông đúc kia của ngươi ... Có mấy người ở trên chiến trường? Có đứa nào không?”
"Hiện giờ Cao gia các ngươi ước chừng hơn bốn nghìn cười cùng huyết mạch, trong đó mấy người ở chiến trường?"
"Nhiều thế hệ tướng gia? Đây là nhiều thế hệ tướng gia trong suy nghĩ của ngươi à? Cao Chí Vân! Mong ngươi đừng sỉ nhục bốn chữ đời đời tướng gia này!"
Lòng tràn đầy sầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-dao-thien-ha/3724011/chuong-911.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.