Chương trước
Chương sau
Ngay sau đó, trường kiếm của Tả Tiểu Đa phấp phới, chiêu thức ảo diệu liên tục tung ra, trong lúc đó mưa bụi bắt đầu lất phất dày đặc, sương mù cũng dần dần tràn ngập

Văn Hành Thiên và hai người giáo viên khác thấy thế thì cùng nhau rời ra khỏi hơn mười lăm trượng!

Trường kiếm của thầy Trương Văn Thành cũng chợt hiện lên, mạnh mẽ đột nhập vào trong làn sương mù, một kiếm nghiêng qua, chuẩn xác nhằm vào vị trí chỗ hiểm là cổ họng của Tả Tieu Đa, than thể Tả Tieu Đa hơi động rồi nhoang lên một cái, tiếp sau đo bắt đầu thuc giuc từng đợt mưa kiếm ý, cả người chứa kiếm đều tan hết vào trong sương mù, quanh người như leo vào bên trong năm dặm sương mù, tầm mắt cũng không còn rõ ràng nữa.

Keng keng keng ...

Không ngừng có tiếng trường kiếm đan nhau truyền ra, hai thanh kiếm nhanh chóng va chạm vào nhau.

Khí tức trên người thầy Trương cũng không ngừng thay đổi, tuy chỉ mới qua khoảng năm giây mà đã thay đổi tận ba lần, lúc này mới hiện ra trạng thái ổn định.

Hai người giáo viên khác thấy vậy thì lập tức mở to mắt ra nhìn.

“Bộ trưởng Văn, người học sinh này của ngươi đúng là có hơi yêu nghiệt đó!"

"Tu vi bản thân của thầy Trương dù không phải hạng nhất đỉnh cao ở Tiềm Long này, nhưng về khả năng hiểu biết kiếm tâm thì chính là đứng đầu ở Tiềm Long của chúng ta. Hai người giao thủ cũng chỉ mới năm giây nhưng người học sinh này của ngươi lại sử dụng tới kiếm ý cao hơn cả Đan Nguyên cảnh, với thành tựu kiếm đạo bực này, đúng thật là khiến chúng ta ngạc nhiên tới thấy đáng sợ, quả là hậu sinh khả quý!"

Văn Hành Thiên nhìn cũng không thèm nhìn, chỉ nhìn chẵm chằm hai mươi người khác đang đối chiến, thản nhiên nói: "Lúc này còn chưa tới đâu, chỉ dựa vào kiếm ý Đan Nguyên cảnh vẫn chỉ sợ còn chưa đủ."

Hai người thầy giáo kia đều cảm thấy không biết nói gì nữa.

Lời này có hơi quá trớn nhỉ?

Cho dù là kiếm pháp của học sinh này có siêu việt, thậm chí là quỷ dị.

Liên tục kéo dài, che phủ trời đất, nhìn tuy có hơi nhẹ nhàng không có sức, nhưng thật ra khắp nơi đều có sát khí.

Hai người cũng nhìn ra được, nếu đối thủ vận lộn sống mái một trận là người cùng cấp, chỉ sợ giờ phút này thầy Trương đã sớm mất mạng dưới kiếp của hắn.

Kiếm chiêu của Tả Tiểu Đa càng ngày càng ác liệt, càng ngày càng dày đặc mưa bụi, trên người tràn đầy chân nguyên chi khí liên tiếp không ngừng, cũng chỉ dùng thời gian nửa chén trà nhỏ đã bộc phát hết uy lực, sức mạnh cũng càng lúc càng nhiều hơn trước đó!

Cho dù là trời hình như bắt đầu mưa xuống.

Theo đó kiếm chiêu của Tả Tiểu Đa cũng càng ngày càng thêm mạnh, khí tức trên người Trương Văn Thành cũng theo đó nhảy vọt lên một cấp độ cao hơn.

"Đan Nguyên cảnh đỉnh phong ... "

...

Trong lòng người thầy Trương Văn Thành cũng thấy như gặp quỷ.

Cái này căn bản là không thể tưởng tượng ra nổi.

Bình thường những học sinh mới vào, mình chỉ đạo kiếm pháp đều là biến nặng thành nhẹ, ngậm mà không nôn, hoàn toàn không dùng sức cũng đã có thể làm được, đó là dùng cảnh giới võ sư để thúc giục kiếm pháp, cũng vô cùng thành thạo điêu luyện để đánh bại kẻ địch, giành được chiến thắng.

Cho dù là học viên đạt được tới Thai Tức cảnh, nhưng đối kháng kiểu kiếm pháp như này, với kinh nghiệm của mình từng trải qua, còn có thể hiểu rõ kiếm đạo cũng như nắm chắc kiếm pháp của bản thân, cảnh giới võ sư vẫn có thể ứng phó hoàn toàn đủ.

Nhưng đối đầu với Tả Tiểu Đa trước mặt, ngay từ đầu bản thân đã vận dụng cảnh giới võ sư để thúc giục lực lượng, nhưng lại chợt nhận ra đã hoàn toàn bị ép rơi vào thế yếu hơn, lúc nào cũng có thể bị thua tại chỗ; tiếp tới là tăng lên cảnh giới Tiên Thiên, nhưng tình huống cũng không cải thiện là bao, mọi mặt đều hoàn toàn rơi vào hoàn cảnh bị kiềm chế.

Ở bên kia, hai vị giáo viên cũng càng thêm im lặng.

Thầy Trương à, người là đang dạy học sinh kiếm pháp, sao trái lại thành ngươi tự nâng lên bốn lần cảnh giới thế kia?

Thầy giáo thì ỷ vào tu vi cao thâm, học sinh thì có kiếm pháp siêu việt, cái này .... Cái này đúng là phản lại hết rồi!

Đã nói là nhớ nhẹ tay cơ mà?

Thầy Trương Văn Thành đã hơi luống cuống.

Lúc mới bắt đầu chỉ giao thủ có hai kiếm, trong hai kiếm đó, chính hắn đã hoàn toàn rơi vào thế yếu!

Tiếp theo hắn lại tăng cảnh giới của mình lên cảnh giới Thai Tức, uy lực ước chừng tăng lên gấp mười phần, tình hình thay đổi có phần tốt hơn, nhưng vẫn bị áp chế như cũ; thậm chí giờ phút này đã tăng lên đến cảnh giới đỉnh Đan Nguyên, thế nhưng vẫn có cảm giác lung lay sắp đổ.

Đây là điều hắn căn bản không thể hiểu được, không thể tưởng tượng nổi được chứ!

Không phải nói mới vừa đột phá lên cảnh giới Thai Tức sao?

Nhưng mà kiếm phá hư không, kiếm ý lăng tiêu thì phải nói thế nào?

Kiếm tâm thông minh lại giải thích ra sao?


Nhưng hắn áp chế được ở phương diện thực lực, còn về phương diện kiếm pháp ... Hắn đã sớm bó tay không thể áp chế nổi!

Kiếm pháp của Tả Tiểu Đa không chỉ phong phú đa dạng, biến ảo vô cùng, mà là đã đến cảnh giới vô cùng thượng thừa, hắn chỉ đánh một chiêu ra, nếu thầy Trương chỉ sử dựng kiếm pháp đơn thuần để phá giải thì ít nhất phải tung ra ba chiêu liên tục mới miễn cưỡng ứng phó được, còn không thể ngăn cản được dư âm nối liền của kiếm pháp đối phương.

"Gặp quỷ! Gặp quỷ rồi!"

nh thanh hai thanh kiếm va chạm ngày càng dày đặc, hai vị giáo viên đứng ngoài quan sát đã thay đổi từ không còn lời nào để nói đến nghẹn họng nhìn trân trối, á khẩu không nói được gì.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.