Chương trước
Chương sau
Ta có thể không biết đây là giáo trình của học kỳ sao? Nhưng bây giờ vấn đề nằm ở, đây không phải ta dạy đâu!

Lớp một đánh lén lẫn nhau, hiện giờ đã biến thành đánh lên thật sự, dùng bất kì thủ đoạn đánh lén cực đoan nào!

Vào nửa đêm, một tiếng đùng đùng, cửa sổ cũng không còn. Một tiếng nổ tung, sáu người đồng thời quấn chăn nhảy ra. Mảnh bom bay khắp bầu trởi.

Trưởng phòng giáo vụ nửa đêm giậm chân mắng lớn: “Văn Hành Thiên! Làm sao học sinh lớp các ngươi còn chơi bom! Móe, tự mình đền nghe chưa!”

“Ngươi là đang dạy sát thủ hay là dạy hải tặc, hay là dạy học sinh!” “Mẹ nó nửa tòa nhà bị sập! Đây còn là chỗ ngủ không?!”

“Ngươi không sợ học sinh của ngươi đều cho nổ vỡ vụn luôn à? Mẹ nó, tiếp tục như vậy khẳng định sẽ xảy ra chuyện...”

Tra một lượt. “Không sao? Một chuyện cũng không xảy ra?” “Hả?”

“Nhưng đây cũng quá đáng rồi đi?”

Ngày hôm sau, Văn Hành Thiên làm vẻ mặt bùng nổ sự tức giận trước toàn học viên trong lớp, nhưng lại không ra lệnh cấm phương thức huấn luyện giày vò lẫn nhau như vậy, chỉ là để đám người Hạng Xung nộp tiền phạt, tiện thể thông báo, chuyện linh tinh ai làm, người đó chịu trách nhiệm cuối cùng. Ở trong trường, cấm dùng bom!

Huấn luyện vẫn tiến hành như thường.

Suy cho cùng, bầu không khí tu luyện như vậy, Văn Hành Thiên cầu còn không được, sao có thể cấm?

Hắn có một loại cảm giác rõ ràng. Có lẽ lần này, mình thật sự có thể dạy ra một tốp.... cỗ máy chiến đấu thật sự!

Học sinh trưởng thành trong bầu không khí như vầy, không nói đến cái khác, mỉm cười đối đầu sinh tử bốn chữ này, thật lòng chính là chơi đùa!

Mà loại thủ đoạn này, là giáo viên không dùng được. Cho dù giáo viên làm thế nào, đối với lực tấn công của bọn họ, cũng tuyệt đối không mạnh như Tả Tiểu Đa làm!

Vậy cứ để Tả Tiểu Đa tàn nhẫn thao luyện đám nhóc này đi! — trong lòng Văn Hành Thiên đầy hài lòng.

Hắn không cho rằng quá tàn khốc, càng không cho rằng quá biến thái, vì... đa số học sinh, thứ sau này phải đối mặt, chính là hoàn cảnh chiến đấu như vậy!

So với hiện tại, hoàn cảnh sống chết thực sự càng tàn khốc hơn!

Hắn nắm chắc, tiếp tục như vậy, sau này trong nguy hiểm tương tự, học sinh lớp khác ra ngoài, có lẽ sẽ chết một nửa, nhưng đám học sinh lớp một này, thậm chí ngay cả bị thương cũng không có.

Chính là khác biệt to lớn như vậy, còn khoảng cách rõ ràng!

“Nhưng lớp khác... làm thế nào mới có thể cũng tăng lên một chút như vậy?” Hiện tại Văn Hành Thiên đã cân nhắc vấn đề này.

“Nếu toàn bộ do Tả Tiểu Đa huấn luyện ra, vậy thì có thể... quá tàn khốc mà

dẫn đến chinh phạt tập thể không? Hoặc là có thể làm chậm trễ tiến độ tu vi của bản thân Tả Tiểu Đa không?”

Vào buổi chiều ngày đó.

Tả Tiểu Đa vừa mới tan học, lúc về đến cửa biệt thự nhà mình, nhìn thấy một chiếc xe hơi đậu ở đó.

Bên cạnh xe hơi, còn có một người thành niên vẻ mặt mỉm cười đứng bên đó. Thanh niên đó chính là Cao Thành Tường, hậu nhân nhà họ Cao!

“Tả huynh đệ.” Chuyến này Cao Thành Tường chỉ có một mình, bên cạnh không có người tháp tùng khác, mặt đối mặt với Tả Tiểu Đa, nụ cười càng ngày xán lạn.

Trong thời gian ngắn này, hễ là học viên của nhà họ Cao, nhà họ Ngô vào Cao Võ Tiềm Long bồi dưỡng, chủ yếu mỗi người đều quen thuộc với Tả Tiểu Đa ở trường học, chỉ cần Tả Tiểu Đa bước vào đi ra, dù là lúc cơm trưa, xác suất gặp người của hai nhà này gần như là trăm phần trăm.

Tả Tiểu Đa đối với ý nghĩ đặc biệt này không kháng cự, trước sau luôn ứng phó hừ hừ haha, chào hỏi không tự ti không kiêu ngạo, không xa không gần.

Mà những đệ tử thế gia này, ới phản ứng của Tả Tiểu Đa, không có chút xíu ngang ngược nào, có lẽ nên nói, liên quan đến vấn đề Tả Tiểu Đa này, thật sự thể hiện ra sự tu dưỡng và cử chỉ phong thái của đệ tử thế gia!

“Sao Cao huynh đến đây?” Tả Tiểu Đa có chút ngạc nhiên.

Cao Thành Tường cười haha: “Hôm nay vừa đúng lúc ra ngoài với Xảo Nhi, ngang qua đây, nhớ ra ngươi là hàng xóm với hiệu trưởng, nên đến đây xem thử, không phải không hoan nghênh chứ?”

Tả Tiểu Đa sững sờ: “Xảo Nhi?”

Cửa xe mở ra.

Cao Xảo Nhi cười ngọt ngào bước xuống xe: “Lớp trưởng Tả, xin chào. Lớp phó Lý, xin chào.”

Cao Xảo Nhi mặc đồ trắng, phiêu nhẹ như tiên, nhè nhẹ phất phơ, muốn cưỡi gió mà đi, phối hợp diện mạo đẹp đế, bề ngoài tuyệt đẹp, tuyệt thế giai nhân.

Không thể không nói, Cao Xảo Nhi còn thực sự không hổ là một trong tứ đại mỹ nữ mà thành Phong Hải công nhận.

Lý Thành Long gãi đầu, nói: “Hay là, vào nhà ngồi chơi?” Tả Tiểu Đa trừng mắt nhìn hắn.

Cao Xảo Nhi, Cao Thành Tường đều cười haha: “Vừa hay có ý này, có thể thử trà của hai vị, tất nhiên là tốt nhất.”

Nói xong liền lấy trong thùng xe ra một món quà lớn.

Tả Tiểu Đa và Lý Thành Long đối với hành động của hai người không nhịn được sự hoang mang, ngây ngốc tại chỗ.

Đây..... là đã chuẩn bị xong đến làm khách?

Trái lại phản ứng của Tả Tiểu Đa rất nhanh, mượn dốc xuống lừa nói: “Chẳng lẽ Phù Phù nói tối nay muốn mời khách, thì ra là đoán được khách quý đi nhưng trong nhà chưa chuẩn bị gì, làm sao đãi khách? Chi bằng chúng ta đi Thương Thiên Nhất Phẩm?”

Ta nói ta muốn mời khách lúc nào hẻ?

Lại nói, thực sự muốn đi Thương Thiên Nhất Phẩm?

Nói xong để hai anh em bước vào biệt thự, ở lầu một, ngồi xuống trong phòng khách riêng của Lý Thành Long.

Lý Thành Long rất biết điều đi pha trà.

Hắn rất rõ, hai người này đến, chắc chắn không phải đến tìm mình.

Nhưng mà hẳn vẫn không biết, chuyến này của hai người này, rất khó đạt mục đích, dưới tình huống bình thường, có con gái tiếp khách, nhất là còn là tuyệt sắc giai lệ như Cao Xảo Nhi, càng dễ thành công nên việc, nhưng thủ đoạn này sẽ tạo thành hiệu quả ngược với Tả Tiểu Đa...

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.