Chương trước
Chương sau
Ngày mai Lý gia và Ngô gia cùng đánh Cao gia! Ngày kia Cao gia và Lý gia cùng đánh Ngô gia...

Trận hỗn chiến của ba phía này, hợp tung liên hoành khiến cho toàn bộ Cao. 'Võ Tiềm Long ngột ngạt rối loạn. Xem ra cả ba gia tộc này đều rất ngu xuẩn.

Các giáo viên không có bất cứ ý kiến nào về chuyện này, hoàn toàn không để ý đến, vui mừng khi nhìn thấy thành quả.

Bất luận là ai đánh ai thì cuối cùng đều là đánh đập tàn nhẫn, dùng đao thật kiếm thật để đánh, tiến bộ của học sinh sẽ rõ như ban ngày.

Hơn nữa, đây có lẽ là sách lược ngầm của ba nhà, lợi dụng đặc tính tinh lực đồi dào của thế hệ trẻ để dễ dàng gây chia rẽ, tạo nên chút mâu thuẫn thù hận cho bọn hắn, làm trong trường học!

Dù sao cũng không đánh chết người! Hơn nữa đều là đánh thật!

Cứ đánh đấm qua lại như vậy, vậy mà từng người đều thật sự trở thành cao thủ thực chiến, đấy là cách tập luyện tốt nhất.

Còn những người nghi ngờ Lý gia nói không giữ lời, những người tùy ý nói chuyện đắc tội với cả hai nhà...

Những người đấy đều không có não, loại não tàn như vậy, cái gì cũng không hiểu thì chết cũng là đáng đời, không cần để ý đến bọn hắn.

Mà cùng với trận đánh qua đánh lại lăn lăn lộn lộn của ba nhà kia thì người của năm hai, năm ba, năm tư bị liên lụy càng lúc càng nhiều; Cùng lúc đó, giáo viên chủ nhiệm của các lớp cũng bắt đầu động viên học sinh trên lớp mình đi cướp bàn của các lớp khác.

“Lớp học do ta dạy dỗ năm trước bị học sinh trong lớp của thây Hạng Thiên Khiếu cướp bàn, không cướp lại thì cứ canh cánh trong lòng, canh cánh trong

lòng...”

Không cần nói nhiều hơn nữa, chỉ nói một câu như vậy thì đám học sinh đã gào khóc tiến lên...

Cao Võ Tiềm Long của năm nay đã tiến vào thời chiến đấu loạc lạc sớm hơn những năm trước!

Mà lúc này, Tả Tiểu Đa và Lý Thành Long lại đang theo dõi điện thoại, sau đó bắt đầu bận rộn với công ty mạng.

“Quản lý của Thương Thiên Nhất Phẩm kia là một nhân tài đó... Nếu như dùng người này thật tốt sẽ sinh ra hiệu năng cực to.”

Lý Thành Long liên tục nhắc nhở Tả Tiểu Đa. Nhưng Tả Tiểu Đa cũng không biết làm sao với chuyện đấy.

Ta có thể không biết người đó là nhân tài sao? Còn cần ngươi phải nhắc nhở hả?

Nhưng vấn đề là bây giờ người ta đang làm rất tốt ở Thương Thiên Nhất Phẩm... Sao ta có thể thọc gậy bánh xe được?

Chuyện quan trọng hơn là quyền hạn của người ta tại Thương Thiên Nhất Phẩm đang rất tuyệt vời, hàng trăm triệu Tinh tệ nói cho là cho, hơn 100 nghìn Tinh Hồn Ngọc thượng phẩm cũng không thèm chớp mắt, phía ta bên này có thể đưa ra điều kiện gì tốt hơn cho người ta chứ?

Thật lòng là cho không nổi!

“Tình hình bây giờ là ít nhất khiến hắn không thể làm ở Thương Thiên Nhất Phẩm được nữa, hoặc là bị đuổi khỏi nơi đó thì chúng ta mới có thể khai thác. ngưò

Vẻ mặt Tả Tiểu Đa trở nên phiền muộn: “Ta nhớ lúc trước có xem qua một quyển sách tên là Thủy Hử... Bên trong có một người tên là Tống Giang, có kỹ năng chọc gậy bánh xe con mẹ nó thật sự là độc nhất vô nhị, làm cho ngươi tan

nhà nát cửa đến bước đường cùng nhưng vẫn muốn làm cùng hắn...”

“Lợi hại nhất là hắn lay động những người làm quan cùng tạo phản với hắn, kết quả hắn quay mông tự mình làm quan luôn...”

“Đấy là sách gì vậy? Logic trong quyển sách đó quá lợi hại rồi, cho ta xem thử, ta nhất định phải đọc được.”

Lý Thành Long phấn chấn tinh thần: “Trên đời này lại có loại bỉ ổi như vậy, nếu như không thể mở mang kiến thức tri thức thì sẽ là việc đáng tiếc cả đời...”

Tả Tiểu Đa phát hiện bản thân đã nói sai.

Nhớ lại nhớ lại, nhưng quyển sách dài như vậy... Thuộc lòng rồi viết ra?

Ông đây đâu có nhiều thời gian rảnh như vậy?

Chỉ là bây giờ không có cách nào ổn để khai thác vị quản lý Thái kia nên mới nhớ đến chuyện này...

“ý của ta chỉ là muốn nói không có cách nào tốt... Lẽ nào chúng ta có thể khiến cho vị quản lý Thái kia tan cửa nát nhà đi vào đường cùng... Tả Tiểu Đa nói.

Lý Thành Long nghe vậy lập tức sợ hãi: “Như vậy chắc chắn không được đâu...”

“Bởi vậy mới nói cần đợi cơ hội khác.”

Lúc này Tả Tiểu Đa đang nghĩ trong lòng, Phương Nhất Nặc bên kia... Có thể giải quyết chuyện này không?

Thân phận Vu Minh kia của Phương Nhất Nặc lại có liên can quá nhiều, lỡ như bị người khác phát hiện thì sẽ là một tai họa lớn!

Mà thành Phong Hải bên này... Thật sự có quá nhiều cao thủ.

Một người lạ tùy ý nhảy ra ngoài cũng có thể là một cao thủ mà bản thân không thể đối phó nổi!

Tả Tiểu Đa cân nhắc trong lòng rất lâu, từ đầu đến cuối không hề đưa ra quyết định.

Ngược lại Lý Thành Long đã nhanh chóng giải quyết cổ phần của một công ty mạng, trực tiếp dùng tiền, lắc người trở thành cổ đông lớn nhất, sau đó tuyên bố

thủ tục thu mua thành công trên mạng, đổi tên ngay trong đêm.

Tên của công ty mới vừa đến tay đã được Lý Thành Long đặt là: “Công ty cổ phần hữu hạn giải trí truyền thông điện ảnh Tả Soái.”

Còn lý do vì sao chọn cái tên đấy thì gần như đã bị người khác hỏi đến ngay từ giây phút đầu tiên.

Lý Thành Long dựa theo cách nói của Tả Tiểu Đa, chính là “Có một người họ Tả rất đẹp trai đã thành lập nên công ty này!”

Người của cả công ty sau khi nghe được đáp án đấy thì vẻ mặt đều trở nên thiếu lòng tin.

Khi tất cả mọi người đang xoắn tay áo muốn làm việc thật tốt, thì ông chủ mới đã công bố một mục tiêu chiến lược mới.

“Mục tiên của công ty chúng ta rất đơn thuần rất đơn giản, chính là quyết chí trở thành nơi vu khống lớn nhất trên mạng!”

Ngươi nghe thử đi, đây là lời mà con người nói ra sao!?

Đây rõ ràng chính là nói điên nói khùng mà?

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.