Chương trước
Chương sau
Tả Tiểu Đa nói: “Mà tất cả ghi chép thẩm vấn, sau khi tổng hợp từ bên trong tìm ra điểm đáng nghỉ mà các ngươi không chú ý, mới là cách làm chính xác.”

“Thì ra là vậy.”

Mọi người xem như hiểu rõ vì sao Văn Hành Thiên và Diệp Trường Thanh kiên trì để Tả Tiểu Đa và Lý Thành Long đến xem thử.

Thì ra hai tên nhóc này, thật sự là có đủ năng lực siêu phàm mà người thường không thể có được.

“Hồ sơ ở đâu?”

“Ta đi mang đến.”

Tả Tiểu Đa ho một tiếng: “Khụ khụ, công việc của ngươi đến rồi.” Sau đó bản thân nhanh chóng nép sang một bên.

Đừng để ta làm.

Loại công việc này, ta xem một chút sẽ đau đầu.

Tả Tiểu Đa như trốn rắn rết, mọi người đều nhìn ra, lại nhìn Lý Thành Long, biểu hiện khác nhau rõ ràng.

Lý Thành Long lại là vẻ mặt nóng lòng muốn thử, vẻ mặt không thể chờ thêm.

Hình như là kẻ háu ăn chờ đợi rất lâu rồi, cuối cùng đã đợi được tiệc lớn cực kì đầy đủ.

Một lượng lớn tin tức khẩu cung đủ năm chồng lớn, được Văn Hành Thiên ôm vào.

Lý Thành Long tạ lỗi, rất tự nhiên ngồi xuống xếp bằng, tiện tay cầm lên mười bản, bày quanh mình nửa vòng tròn lớn, mở tất cả ra.

'Tốc độ hắn xem rất nhanh, đọc nhanh như gió, xem xong lập tức ném đi, lại đổi cái mới.

Văn Hành Thiên muốn giúp đỡ, lại bị từ chối.

“Tự ta làm là được.”

Văn Hành Thiên liền thu tay lại.

Thấy Lý Thành Long bên này còn phải đợi một lúc, Văn Hành Thiên dứt khoát lấy ra dụng cụ pha trà trong chiếc nhẫn, ngay cả bàn trà cũng mang ra, ở một góc, bắt đầu pha trà, mấy người vừa uống trà vừa đợi.

Diệp Trường Thanh còn có thể giữ được bình tĩnh, hiệu phó Lưu cũng còn giữ bình tĩnh, yên tĩnh uống trà. Hạng Cuồng Nhân thì không ngừng xoay đầu nhìn

xung quanh, dường như là theo dõi tiến độ của Lý Thành Long.

Mà hiệu phó Thành bên đó, lại là dáng vẻ ăn không ngon, từng ly trà vào trong miệng, ước chừng ngay cả mùi vị gì hắn cũng không bình phẩm được.

Lúc này trong đầu hắn, hoàn toàn là chuyện của Tả Tiểu Đa suy đoán ra. “Cửu Ngũ... Hoàng gia...”

Uống một ly trà nóng vào miệng, cúi đầu, hai hàng nước mắt.

Đúng như Tả Tiểu Đa nói.

Nhà hắn là gia đình gì? Nhà hắn cũng nghĩ đến hoàng hậu?

Mặc dù Tả Tiểu Đa không nói rõ, nhưng trong ý chính, lại không ngoài ý này!

Giờ này phút này, nghĩ lại, hiệu phó Thành gần như muốn dùng từng bạt tay đánh mình chết.

Nói rất đúng!

Chỉ nhà họ Thành nhỏ xíu như ngươi, cũng nghĩ đến thành hoàng hậu, một bước lên trời?

Ngươi điên rồi! Hại chết mấy đứa con gái, ngươi điều tra nhiều năm như vậy, một chút thu hoạch cũng không có, thậm chí căn bản không biết là ai ra tay với nhà của

ngươi...

Đến tận ngày hôm nay, nếu không phải được Tả Tiểu Đa đánh thức, còn ở trong mơ khó tỉnh lại!

Chỉ với lQ này của ngươi, cũng muốn nhà mình trở thành hoàng hậu?! Uống từng ly trà nóng, từng hàng nước mắt rơi. Năm đó Đông Phương đại soái... rõ ràng đã nhắc nhở...

'Trong tấm màn hoàng gia như vậy, không cần nói đến mình, thậm chí mấy vị đại sư, cũng tuyệt đối không dám dây vào, mà mình...

Ôi...

Trong nháy mắt, thời gian hai tiếng đồng hồ đã trôi qua.

Lý Thành Long đang tập trung tinh thần lật xem hồ sơ đột nhiên ngẩng đầu, hỏi: “Năm đó thành Phong Hải, có phải có bang Kim Xà không?”

Bang Kim Xà? Vấn đề này đột nhiên xông tới, khiến mấy người đều ngây ngốc.

Lý Thành Long vội vàng bổ sung một câu: “Khoảng hai mươi năm trước? Đại khái chính là thời gian này, trên dưới không kém mấy năm.”

Hạng Cuồng Nhân gật đầu, nói: “Ngươi nói là hai mươi năm trước? Nếu thời gian này, quả thực năm đó có một bang Kim Xà.”

Lý Thành Long hỏi: “Người quản lý chính năm đó bọn họ tên gì?”

“Bang chủ có vẻ như tên là...” Hạng Cuồng Nhân do dự một lát nói: “Phiên Thiên Mãng, Xà Uông!”

Xà Uông!

Nghe đến hai chữ này, đột nhiên hiệu phó Thành ngẩng đầu.

“Một trưởng lão của Vấn Đạo Minh, còn có đường chủ họ Chu này, đều là xuất thân ở bang Kim Xà. Hiệu phó Hạng nhớ được quy mô của bang Kim Xà năm đó lớn bao nhiêu? Tình hình bên trong thế nào không?”

Lý Thành Long hỏi.

“Bang Kim Xà năm đó, quy mô gần như hơn mười ngàn người, thậm chí năm đó thế lực ngầm ở thành Phong Hải đứng đầu bảng, mà bang chủ Phong Thiên

Mãng Xà Uông cũng là cao thủ không tâm thường. Ngũ Sắc Xà Quân dưới trướng hẳn, nắm giữ toàn bộ thế giới ngầm của thành Phong Hải... '

“Đương nhiên, chỉ là thế ngầm so với người bình thường.”

Văn Hành Thiên nói từng chữ rất rõ ràng.

Hắn biết, Lý Thành Long đã hỏi ra câu này, thì nhất định có dụng ý của hắn, hai mươi năm trước, có vẻ như còn chưa có Lý Thành Long.

“Bang Kim Xà đã đứng đầu thế lực ngầm năm đó, vậy tại sao lại biến mất?” Lý Thành Long hỏi.

“Nghe nói là đắc tội với nhân vật lớn... bị diệt trừ tận gốc trong một đêm, tan đàn xẻ nghé, trong một đêm đã chết hơn ba ngàn người, tất cả cấp cao đều bị chôn vùi, trực tiếp đánh đến vỡ vụn. Đám người cấp thấp khác, hoặc là bỏ chạy tán loạn, hoặc là được bang phái khác thu nạp, trong thời gian ngắn địa bàn cũng bị phân chia sạch sẽ....."

“Vừa nấy Lý Thành Long đề cập đến vị trưởng lão của Vấn Đạo Minh đó, còn có đường chủ họ Chu, lúc đó đều đưa vào Vấn Đạo Minh, một là tham gia vào, hai là lánh nạn.”

Văn Hành Thiên nói.

“ồ, vậy thì bang chủ Xà Vương và thuộc hạ của hắn Ngũ Đại Xà Tôn, đã đi đâu?”

“Nghe nói là bị đánh chết ngay tại chỗ... nhưng cụ thể thế nào, bọn ta không biết rõ, vì lân hành động đó, Cao Võ Tiềm Long của bọn ta cũng đến ngày hôm sau mới biết."


“Dám hỏi trước ngày mười chín tháng sáu, hiệu phó Thành, khách quý đã đến nhà ngươi?” Lý Thành Long hỏi.

Hiệu phó Thành đau khổ nhắm mắt: “Khách quý là đến từ tháng năm” “Vậy trên cơ bản, toàn bộ đều được kết nối lại rồi.”

Lý Thành Long đặt tất cả hồ sơ xuống, nhắm mắt, yên lặng suy nghĩ mười phút.

Nói: “Có lẽ chính là theo thứ tự như vầy...

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.