Cho nên, những con tiểu bạch hổ này không thể động tới. Đã là vật phẩm riêng của người ta, Cao Võ Tiềm Long có không cam tâm cũng chỉ đành bấm bụng nhẫn nhịn...
Chuyện này, từ đầu đến cuối chỉ có một người chiến thắng.
Tả Tiểu Đạt
Lần thí luyện của tên tiểu tử này, thoáng chốc đã kiếm đủ tất cả tài nguyên tu luyện của Cao Võ Tiềm Long trong bốn năm!
'Thậm chí còn hơn thế nữa!
Ở khu vực Phong Hải, ý nghĩa, giá trị của hơn hai đến ba trăm nghìn Tinh Hồn Ngọc thật sự quá lớn!
“Ngươi là loại học sinh gì?” Giáo viên đứng đầu trong đó nhìn thấy Lôi Điện Bạch Hổ thì sa sầm mặt lại.
“Tên khốn này vừa vào dạo vài ba phút thì đã ôm được một đống tiểu bạch hổ ra rồi... sau đó còn đúng lúc gặp phải ta, chỉ có thể giúp hắn chặn lại một chút, lẽ nào đứng nhìn hắn bị Lôi Điện Bạch Hổ nuốt chửng sao? Nào ngờ cái chặn này
của lão tử lại trở thành lao động không công cho hắn!”
“Tên tiểu tử này không phải đã tính xong mấy chuyện kế tiếp rồi sao? Làm gì có cái lý đó!”
Nghĩ đến bản thân bị một đám Lôi Điện Bạch Hổ đuổi chạy, vị giáo viên kia lại cảm thấy trong lòng bực bội.
“Trùng hợp, nhất định là trùng hợp, ha ha ha...”
Văn Hành Thiên cười lên ha ha, nhưng trong lòng lại nói: Không tính xong hết mới lạ! Ai bảo ngươi đứng gần như thế? Tiểu tử đó nếu không năm chắc sẽ có người lên đỡ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-dao-thien-ha/3676522/chuong-811.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.