Có chút thông minh thì trong nháy mắt cũng biết từ đầu tới cuối, chắc chắn là những con Lôi Điện Bạch Hổ này đã bị cướp mất con con; nếu không sẽ không điên cuồng như vậy.
Văn Hành Thiên cũng tới.
Khi đến thấy cảnh tượng như vậy, hầu như không có chút do dự nào, không dùng đầu óc thì cũng biết chuyện tốt do ai làm!
Những người khác, dù có gan lớn như vậy, cũng không thể có thủ đoạn lớn như vậy?
Khẳng định chính là tên chuyên gây chuyện kia!
Không rảnh nói tỈ mỉ, cả người khí thế khủng bố, đột nhiên bùng nổ, ầm ầm đánh về phía bầy hổ bên này!
Đám Lôi Điện Bạch Hổ này tức thì cảm nhận được khí thế kinh khủng không thể kháng cự được, dường như nguy hiểm sinh tử đang ập xuống đầu, không hẹn mà đột nhiên cùng dừng bước, có một số móng trước cọ vào đất, chạy ra ngoài thật xa, lúc này mới lần nữa ổn định lại cơ thể.
Chốc lát, mấy ngàn con Bạch Hổ, đồng loạt ngửa thẳng lên trời gào thét!
Ngao ô ~~~
Văn Hành Thiên quát một tiếng chói tai: “Trở về!”
Trong tay đột nhiên hiện ra hiện mấy ngàn vệt kiếm khí sáng chói, đằng đằng sát khí.
Dưới sự uy hiếp chết chóc tột độ, tất cả bọn Lôi Điện Bạch Hổ không cam lòng xoay người, lui về, cũng không ít con ngửa mặt lên trời gầm thét, nhưng chỉ một lúc sau, tất cả đều là cúi thấp đầu xuống, từng bước quay đầu trở về.
Con nhỏ đã mất, nhưng cũng đừng bắt chính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-dao-thien-ha/3675321/chuong-807.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.