Kìm nén rất lâu, cuối cùng Văn Hành Thiên cũng nén ra được một câu nói như. vậy, hắn cảm thấy bốn chữ không có trở ngại này của bản thân cũng là nói hay lắm.
Không thể không nói, môn ngữ văn này cả hai thầy trò học cũng không giỏi lắm.
“Không có trở ngại? Có thật không?”
Tả Tiểu Đa khiêm tốn, nói: “Thầy Văn, ngươi giải thích cho ta kỹ càng một chút đi?”
Thấy sắc mặt cái tên này đã dịu xuống, hắn thở phào nhẹ nhõm.
Văn Hành Thiên chỉ cảm thấy mệt mỏi, chỉ đành thuận theo hắn, lạnh nhạt nói: “Ừ, với cấp số kiềm nén chân nguyên trước mắt của ngươi, vẫn là có thể bước lên hàng ngũ thiên tài. Ừm... So với phía trên thì không đủ, so với phía dưới thì có thừa...”
“Ta biết ngươi đã cố gắng hết sức, về cơ bản như vậy cũng vẫn là rất giỏi, sau này cứ làm như vậy là được.”
“Ta sẽ không nhúng tay vào bữa, dù sao sự giúp đỡ của ta chỉ là tác động từ bên ngoài, sử dụng ngoại lực thì dục tốc bất đạt, không tốt cho tương lai sau này của ngươi, đạo lý này... ngươi hiểu không?”
Văn Hành Thiên hẳng giọng một cái, nói.
“Hiểu rồi hiểu rồi, ta hiểu rồi.” Tả Tiểu Đa thở phào nhẹ nhõm.
Lúc trước ép không được đã thật sự dọa cho hắn phát sợ.
Xem ra khả năng tiềm tàng của ta cũng chỉ như vậy!
Bây giờ nghe Văn Hành Thiên nói như vậy, một tảng đá cuối cùng đã rơi xuống đất.
“Lúc ngươi đang ở cảnh giới
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-dao-thien-ha/3649049/chuong-782.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.