“Nhưng Tả Tiểu Đa không như vậy, với tình huống hiện tại, Vân Thanh đang áp chế Tả Tiểu Đa, nếu Tả Tiểu Đa rút lui, tự nhiên có thể trốn khỏi thế công, nhưng từ đầu đến cuối hắn đều không lùi bước, rõ là đang lấy an nguy của mình làm tiền đặt được cho cơ duyên đột phá của Vân Thanh, hoàn toàn là giúp Vân Thanh hoàn thành đột phá!"
“Chỉ có đối thủ như vậy, đối thủ thật sự mới kích phát ra Vô Hồi Kiếm của Chu Vân Thanh, mới là Vô Hồi Kiếm chân chính như ý nghĩa của nó!"
“Nếu là các ngươi giúp luyện tập, có làm gì cũng không kích phát được sát khí mức này, mãnh liệt lừng lẫy mức này! Đây cũng là điều mà học sinh trường ta thiếu hụt lớn nhất trong mấy năm gần đây!"
“Chu Vân Thanh có thể đột phá trong khi chiến đấu, chính là cơ duyên may mắn nhất của Chu Vân Thanh! Bởi vì hẳn gặp đúng người! Bỏ qua lần này, cả đời cũng không còn cơ hội gặp lại nữa!"
Cố Thiên Phàm mạnh mẽ nói: "Đứa trẻ này rất tốt! Rất tốt! Các ngươi còn chưa nhìn ra sao, mặc dù nói về mặt kiếm thuật, lấy tu vi Viêm Dương Chân Kinh của
hắn thì chỉ cần gom góp kích phát một chưởng là có thế dễ dàng đánh gãy đột phá của Vân Thanh! Nhưng từ đầu đến cuối, hắn chỉ dùng kiếm để đối kháng, kích thích, giúp đỡ. Nếp sống của xã hội hiện tại mà còn có được đối thú như vậy, thật đáng giá kết bạn cả đời, quý trọng cả đời!"
Lời Cố Thiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-dao-thien-ha/3558277/chuong-671.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.