Chương trước
Chương sau
Ba từ này liên tiếp nhịp nhàng.

Tả Tiểu Đa rơi xuống lại bị đá bay lên, cứ rơi xuống là bị đá...

Đám người Long Vũ Sinh mồ hôi nhễ nhại, nằm trên mặt đất ngẩng đầu lên, nhìn Tả lão đại bị thầy Tân đá như đá cầu vậy, cả đám đều thốt lên những lời tán thưởng.

“Thầy Tân đá giỏi thật đấy”

“Đúng vậy, đá cong chân, đá thẳng chân, còn có. thể đá truyền hoa với cả đá vô lê, woww, thật tuyệt vời thật tuyệt vời!"

".. Bốn mươi tám, bốn mươi chín... Năm mươi.... Thầy Tân đá hay thật, động tác liên tục không để quả cầu rơi xuống đất, thật sự là siêu đẹp.”

“Đúng vậy, đúng vậy. Chỉ có điều nếu như quả cầu kia có thể ngậm miệng thì sẽ tốt hơn...”

Trên không trung, Tả Tiểu Đa bị đá tới mức phải kêu gào, cuống cuồng xin tha liên tục: “Thầy Tân, thầy. Tần ta sai rồi...”
Tuy rằng không biết tại sao mình bị đá, nhưng mà nhận sai trước, luôn là một hành động tốt, có thể giúp giảm bớt sự ác liệt của cục diện trước mắt.

Tần Phương Dương đá khoảng chín mươi chín lần, lúc này mới tha cho Tả Tiểu Đa.

Thản nhiên nói: “Nghe nói ngươi rất thích bay, nếu ngày mai vẫn không tới gần sự đột phá, vậy lại bay chín mươi chín lần, gần đây vi sư sự đột phá, đòi hỏi phải hoạt động nhiều một chút, việc này phải nhờ đệ tử ngươi rồi, ngươi chịu khó vất vả thêm chút nha”

Tả Tiểu Đa khóc không ra nước mắt, sao số ta khổ như vậy, ta cũng không muốn như vậy mà!

Mặc dù Tân Phương Dương có kinh nghiệm sâu dày, kiến thức sâu rộng, nhưng hân cũng không biết, có người có thế tự động gia tăng độ mềm dẻo cho mạch lạc toàn thân, đan điền của người đó có thể tự động linh hoạt mở rộng.
Từ xưa tới nay, chuyện như vậy chưa từng xảy ra!

Tin rằng không chỉ có thầy Tân, mà bất kỳ người tu hành cao thâm nào nhìn thấy Tả Tiểu Đa từ cố gắng áp chế cho tới tình trạng không tìm được cảm giác đột phá, kết hợp với tốc độ tiến bộ trước đó, cũng chỉ có thể rút ra kết luận duy nhất rằng Tả Tiểu Đa lười biếng!

Đây là sự thật không thể giải thích rõ cũng không được giãi bày!

Ngậm bồ hòn làm ngọt,

Chẳng những Tả Tiểu Đa đã nếm, mà còn phải tiếp tục nếm!

Sau khi Tả Tiểu Đa bị đá một trận, cuối cùng cũng hục sinh lực; và đám Long Vũ Sinh nhìn thấy một trận này, tất cả bọn họ cũng khôi phục sinh lực.

Nhưng mà tâm trạng của hai bên lại là khó chịu và sảng khoái tới đỉnh!

Lại đã tới giờ tan học.

“Thầy Tân, ta muốn xin nghỉ học vào ngày mai...” Tả Tiểu Đa giơ tay một cách yếu ớt. Trong lòng hoàn toàn không lo lắng.
“Muốn nghỉ học? Bây giờ ngươi đã lười đến mức. này, vậy mà còn muốn xin nghỉ? Vẫn chứng nào tật nấy?” Ánh mắt của Tân Phương Dương lộ vẻ tức giận.

“Thật sự có việc... Ta... Cha nuôi của ta mất rồi..." Tả Tiểu Đa nhìn thấy ánh mắt bất thiện của Tần Phương Dương, vội vàng nói rõ chân tướng.

“Cha nuôi?”

“Dạ!"

Tân Phương Dương thở dài, loại chuyện như này thật sự là không thể không cho nghĩ.

"Vậy ngươi đi đi."

“Cảm ơn thầy Tần”

“Đừng quên tu vi của bản thân!"

Tân Phương Dương nhắc nhớ.

“Quên không nổi..."

Tần Phương Dương khẽ thở dài, sau một hồi lâu, đi ra ngoài cổng trường.

Thầy Tân vừa mới đột phá, thực lực đột nhiên tăng mạnh là thật, nhưng mà cảnh giới chưa có sự ổn định, cần mài giữa cũng là thật; cho dù không muốn đột phá thế nào đi nữa, nhưng hiện tại đã đột phá rồi, cũng hết cách rồi.

Thầy Tân đi thẳng ra cổng trường, cảnh tượng đập vào mắt, khiến hẳn phải trợn trừng cả mắt.

Chỉ thấy Tả Tiểu Đa đầu đội một khối sắt lớn nặng hai nghìn năm trắm kg, mặc áo giáp sắt nặng một nghìn năm trắm kg, gánh hơn năm mươi kg, đứng thắng trong tư thế kim kê độc, đám đông lớn vây xung quanh hắn, vậy mà còn đang...

Xem tướng!

“Chết tiệt...”

Tân Phương Dương thật sự cạn lời

Tên nhóc này hoàn toàn là một ví dụ điển hình của việc căn tiền không cần mạng.

Ẩn nấp sau một cái cây, nhìn Tả Tiểu Đa 'lừa' từng người trong đám người này với khí chất thần côn sung mãn, sau đó nói một câu ngày mai, đại khái là những người này đều biết quy tắc, lập tức giải tán, không một ai lưu luyến.

Sau đó lại nhìn thấy Tả Tiểu Đa lấy di động ra, đếm từng tin nhắn ngân hàng, tính tổng thu nhập, trên mặt mang theo nụ cười tươi như hoa.

“Thu nhập hôm nay cũng được đấy, tổng cộng có một triệu hai trăm linh bảy nghìn năm trăm!"

“Ơ, sao lại có bảy nghìn năm trăm? Sao... lại còn có số lẻ năm trăm? Là ai thanh toán ít như vậy?"

Tả Tiểu Đa hơi tức giận.

Đây không phải là đang chà đạp lên thành quả lao động của ta sao?

Số tiền mà ta kiếm được này, có thể sẽ không đủ dùng vào buổi tối!

Nghĩ tới phí luyện công vào buổi tối, Tả Tiểu Đa ngửa mặt lên trời thở dài.

Haizzz luyện công, có thể tiêu hơn một triệu một đêm?

Chỉ có Tả Tiểu Đa ta!

Hơn một triệu, nếu đổi lại là người bình thường, cầm số tiền này đi chơi gái... Vậy có thể chơi tới tám chín mươi tuổi.

Mà ta, lại dùng cả vào việc nộp tiền phạt một đêm!

Ta giàu thật đấy!

Nhưng giàu tới nỗi tìm rỉ máu...

Tối hôm đó, hai chị em đi ra ngoài luyện công như thường lệ.

Tả Tiểu Đa đã nâng cao tinh thần lên tới hai trăm phần trăm, tu luyện được ám khí, rõ ràng là có tiến bộ rất lớn!

Cho đến một giờ ba mươi phút sáng, tổng cộng mới phải nộp phạt có tám trăm tám mươi tám nghìn!

Đối với kết quả này, Tả Tiểu Đa không khỏi cảm thấy kinh ngạc vui mừng, chẳng lẽ hôm nay lại dư lúa mang về à?!

Lão thần Tả Tiểu Niệm vừa ở bên cạnh xem xét, vừa dùng Nguyệt Phách chân kinh tẩy luyện kinh mạch toàn thân, tu vi hiện tại của nàng khó mà tiến thêm, nhưng có thể dùng Nguyệt Phách chân kinh làm gốc để chuyển hóa toàn bộ chân nguyên khí thành Nguyệt Phách linh nguyên, củng cố tình hình bên trong của bản thân.

Sau một khoảng thời gian chuyển hóa, đan điền cũng mở rộng một cách tự nhiên, sau đó lại tiến hành hấp thu, về cơ bản thì cách tu hành này giống với cách tu hành của Tả Tiểu Đa.

Nhưng điểm khác biệt duy nhất là, Tả Tiểu Đa là chủ động áp chế, còn Tả Tiểu Niệm là tự nhiên mà vậy.

Với hành động thở phào nhẹ nhõm của Tả Tiểu Đa, Tả Tiểu Niệm chỉ cười chế nhạo trong lòng.

Đêm nay cố ý nới lỏng, để tên nhóc này vui vẻ trước.

Sau vài ngày luyện công liên tục, Tả Tiểu Niệm trong lòng biết rõ Tả Tiểu Đa mỗi ngày có thể kiếm được bao nhiêu tiền: Tên nhóc Oẩu Đát này năng lực hút tiền rất mạnh, kể cả khi tình hình không được tốt thì hẳn vẫn có thể thu vào năm sáu trăm nghìn, nếu như gặp thời, kiếm được trên triệu cũng chỉ là chuyện nhỏ.

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.