“Nếu ngươi đủ thông minh, chắc chắn phải bị quyền của Tả Tiểu Đa đánh cho tỉnh ngộ, nếu ngươi còn chìm đắm trong khuôn mặt xinh đẹp của mình, cho rằng người khác phải nhường nhịn ngươi, vậy thành tựu của ngươi, nhiều nhất cũng chỉ là một lọ hoa, còn chưa biết lúc nào sẽ thành lọ hoa hết đời!”
Nói xong, Cát Viễn Hàng hồn nhiên không để ý tới Ông Thi Đình đã tức giận đến mức cả người run rẩy, bước nhanh về phía lớp 9.
Phía sau hắn, Chu Vân, Tào Phi Vũ và chừng hai mươi người cũng đang đi theo.
“Chúng ta không phải nhận sai vì sợ! Chúng ta đang dũng cảm đối mặt với sai lầm! Nam tử hán đại trượng phu, làm sai, thì phải nhận!”
“Nhưng ta vẫn căm hận Tả Tiểu Đa!”
“Ta cũng vậy! Một ngày nào đó ta sẽ đánh bại hắn!”
“Nhất định phải đánh cho hắn một trận!”
“Nhất định có ngày đó!”
Tả Tiểu Đa đưa Hồ Nhược Vân trở về, rồi lại nhanh như chớp quay về lớp học, phòng học lớp 9 ngay lập tức bùng nổ tiếng hoan hô giống như đang nghênh tiếp anh hùng, kéo dài liên tục, thây Tần vẫn hờ hững như trước, không biết trong lòng có được an ủi hay không.
Một lát sau, nhìn thấy thời gian lên lớp sắp đến, Tân Phương Dương chậm rãi bước lên bục giảng, lại nghe thấy tiếng gõ cửa bỗng nhiên vang lên.
Cửa phòng học mở ra ngay lập tức, hai mươi hai học. sinh lớp 1 nối đuôi nhau tiến vào, trạng thái nghiêm chỉnh ngay ngắn.
Tả Tiểu Đa đứng lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-dao-thien-ha/3403881/chuong-122.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.