Khi bọn họ chia tay vào ngày hôm ấy, tiếng nói cười của những thành viên trong đội Phi Long, dường như: còn đang văng vẳng bên tai.
“Sư tử, trở về thì cùng đi nhậu nhé!” “Được thôi!” Khi đó mặt trời ngả về tây, ánh chiều tà như máu.
Bọn họ rượt đuổi, cười đùa, rời đi khi tinh lực còn tràn đầy.
Ngày chia tay ấy, lại là ngày vĩnh biệt!
“Rốt cuộc... Chuyện này là sao?” Lưu Kiếm Thanh ngồi xuống ghế một cách mệt mỏi.
“Tạm thời không biết tình hình cụ thể, phán đoán dựa theo thông tin tình báo mà chúng ta có được, hẳn là đã xuất hiện mấy tên cao thủ, ngang nhiên săn lùng những người ra ngoài thám hiểm, cướp đoạt Tỉnh Hồn thạch, và thứ mà các nạn nhân đã lấy được. Tất cả mạo hiểm giả ba phía đông tây nam, dường như đều không gặp may, đều chết rất thảm.”
Tân Phương Dương nói: “Kể từ hôm qua, phía Thành Vệ Phủ của thành Phượng Hoàng đã cử một đội chấp pháp hơn ngàn người đi lùng bắt hung thủ.
Đáng tiếc, cho đến nay vẫn chưa tìm ra tung tích của đối phương, thậm chí là một chút dấu vết cũng không có.
“Đối phương chém giết liên tục trong hai ngày hai đêm, hiện tại, đường lớn ở ba phía lần lượt là thành nam thành tây thành đông, đều đã bị phong tỏa.”
“Rốt cuộc là ai đã ra tay?!”
Lưu Kiếm Thanh tức giận gầm lên một tiếng, muốn đập mạnh lên bàn một cái, Tân Phương Dương nhanh †ay nhanh mắt giữ tay hắn lại: “Bình tĩnh một chút, chớ nóng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-dao-thien-ha/3403864/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.