Chương trước
Chương sau
Trong nội tâm nàng cố nhiên có suy đoán, Tả Tiểu Đa có lẽ càng e ngại để cha mẹ biết tình hình hiện tại của hai người hơn cả mình, nhưng càng nhiều hơn chính là, nàng cũng không dám mạo hiểm.

Nhỡ đâu bị cha mẹ nhìn thấy mình ở trong phòng. Tiểu Đa, khuya như vậy còn nằm trong chăn của hắn, thậm chí đến cả giường cũng sập...

Tả Tiểu Niệm suy nghĩ một chút thôi đã cảm thấy ngượng đến toàn thân nóng bừng lên rồi.

Làm gì còn có gan dám làm liều chứ.

Cho dù thực lực của nàng giờ phút này suy nhược, nhưng chế trụ Tả Tiểu Đa vẫn chỉ cần một ý niệm, tiếng kêu của Tả Tiểu Đa tám chín phần mười sẽ bị ngăn chặn lại, nhưng chung quy là vẫn có nguy hiểm.

Tả Tiểu Đa rốt cuộc chiếm được một lần thượng phong, còn là thượng phong trong một lúc lâu, không khỏi hăng hái, dương dương đắc ý, nện bước nghênh ngang ởi tới, nghênh ngang ngồi xuống, nói: “Nói đi, đến cùng là xảy ra chuyện gì?”

“Hừ”

Tả Tiểu Niệm quay đầu đi, tức giận không để ý tới hắn.

“Nói đi, làm sao ngươi lại biến mình thành bộ dáng quỷ quái như thế? Không, hẳn là người không ra người quỷ không ra quỷ!”

Tả Tiểu Đa cả giận nói: “Ngươi có biết khi ta vừa mới nhìn thấy ngươi thời điểm, xém chút hù chết ta không? Còn nữa, ngươi hiện tại thật ra vẫn rất là yếu, có phải không, nếu không, ngươi giơ tay là có thể chế trụ ta, sẽ không chịu ta uy hiếp, mau nói đi, đây rốt cuộc chuyện gì xảy ra? Nếu ngươi không nói, ta sẽ... ta sẽ



Do dự một chút, rốt cuộc vẫn là không nỡ nói nặng lời, n‹ Ngươi về sau cho ta cái gì ta cũng sẽ không ăn, cho ngươi mất công luôn.”

Nhưng uy hiếp như vậy chẳng những không có chút sức nặng nào, càng thêm mềm yếu đến cực điểm!

Biểu lộ động tác mặc dù rất hung mãnh, nhưng, theo Tả Tiểu Niệm, lại là đáng yêu đến cực điểm!

Thế là Tả Tiểu Niệm lại bật cười, đứng thẳng lên rồi từ trong chăn chui ra ngoài, vươn vai một cái, thư gian gân cốt rồi mới chun mũi nói: “Hôi chết đi được.”

Quay đầu nhìn lại, chỉ thấy Tả Tiểu Đa mắt chữ A miệng chữ O nhìn mình, điểm rơi của ánh mắt là phần da thịt ở eo vừa nãy bị lộ ra ngoài vì mình vươn vai khi nấy, Tả Tiểu Niệm nhất thời thả tay xuống, dữ dăn hỏi: “Nhìn cái gì!? Có gì đáng xeml?”

Gương mặt dày hơn cả tường thành của Tả Tiểu Đa không hiểu sao tự nhiên lại nóng lên một chút, rất muốn nói 'cái gì cũng đáng xem, nhưng vẫn là không dám nói, nhìn trái nhìn phải rồi thầm nói: “Có cái mà làm thấy ghê... Nói nhanh đi, ta đang nói chuyện nghiêm túc đó.”

Tả Tiểu Niệm vốn định lại trêu chọc hắn thêm vài câu, nhưng ngẫm lại vẫn là thôi bỏ đi, trầm giọng nói: “Cẩu Cẩu, ngươi biết không, ngươi hôm nay gặp phải tình huống rất nguy hiểm!”

“Rất nguy hiểm?”

Tả Tiểu Đa nói: “Ta xác thực có cảm giác nguy hiểm, nhưng nói đến nguy hiểm trí mạng thì cũng không đến mức... cho nên..."

“Ngươi cảm giác không sai, đúng là không có nguy hiểm đến tính mạng. Tả Tiểu Niệm nói: “Linh giác của võ giả bậc này, ngươi đã có được. Nhưng nhận biết của ngươi đối với đẳng cấp nguy hiểm, lại còn chưa đủ.”



“Mặc dù không lập tức nguy hiểm tính mạng, nhưng nếu lúc đó ngươi nhận lấy Tham Lang Chỉ Tâm, tiếp theo sẽ trở thành như thế nào, thì cũng không thể nói trước được.”

Nhìn thấy Tả Tiểu Đa vẫn còn hơi ngơ ngác chưa hiểu, nàng lại giải thích kỹ càng: “Cô gái kia, là người của. Tham Lang Vu Môn ở Vu Minh bên kia, còn kia Tham Lang Chi Tâm, hơi có chút lai lịch...”

Nàng giải thích tường tận một lần, nhất là trọng điểm nói rõ mức độ nguy hiểm của Tham Lang Chi Tâm.

“Vậy tại sao sau khi ngươi giải quyết vu nữ kia, vẫn đưa viên Tham Lang Chi Tâm kia cho ta...” Tả Tiểu Đa tỏ vẻ không hiểu việc này lắm: “Hay là thứ mà ta lấy được? Đơn thuần chỉ là vật kỷ niệm?! Để cho ta nhìn vào đó coi như một bài học?”

“Vật kỷ niệm?! Ngươi nghĩ gì thết”

Nhắc đến cái này, sắc mặt Tả Tiểu Niệm lại chuyển thành vui vẻ, nói: “Nói đến mới thấy nha, Cẩu Cẩu, vận khí của ngươi cũng rất khá đấy, nói là gặp dữ hóa lành cũng đang còn nhẹ, quả nhiên là nguy cơ chuyển là chuyển cơ, tài phú từ trên trời rơi xuống, quá hời.”

“Vu nữ Tham Lang Vu Môn kia, nhìn như đã bị ta diệt sát, nhưng thực ra chỉ là một phân thân mà thôi, cái gọi là thân thể, chỉ là một sợi tinh huyết bám vào Tham Lang Chi Tâm hình thành thôi, ta nói như vậy, ngươi đã hiểu chưa? Phân thân ka mặc dù có thể hành động tự nhiên như người thường, thậm chí là có thể chiến đấu, nhưng chiến lực cũng chỉ có được hai ba phần của bản thể mà thôi, sau khi nàng chết, chẳng lưu lại cái gì, thậm chí đến cả máu tươi cũng không có, đây là minh chứng rõ ràng nhất.”

Tả Tiểu Niệm nói: “Thật ra nàng đã hoàn thành hơn phân nửa Tham Lang Pháp Trận rồi, nói cách khác, nàng đã hại chết rất nhiều người, mà ngươi là người cuối cùng, cũng là người mấu chốt nhất.”

“Mà khối Tham Lang Chỉ Tâm nàng đưa cho ngươi kia, chính là một nửa của chủ bội, đây cũng là hành động bất đắc dĩ, bởi vì ngày hôm qua ngươi đột nhiên lại kích phát hảo tâm, trong lúc vô tình phá hủy kế hoạch cố định của nàng, dẫn đến nó chưa thể hoàn thành, ngược. lại còn bị phản phệ... nên nàng ta nhất định phải thông qua ngươi, mới có thể hoàn thành tính toán ban đầu.”

“Nhưng lại ngay đúng lúc này, phân thân của vu nữ kia bị ta đánh chết, khiến kế hoạch của nàng coi như: hoàn toàn sụp đổ, nhưng mà nàng vẫn đã lấy được một phần lực lượng, những lực lượng đó vẫn còn, còn chưa kịp hấp thu, tất cả đều ở trong Tham Lang kia, mà một khi hai khối chủ bội hợp nhất, chính là một phần năng lượng truyền thừa hoàn chỉnh, không chỉ có uy năng lần này nàng dùng vu thuật hút vào, còn có hai thành tu vi của phân thân này nữa, có thể nói là mất cả chì lẫn chài, lỗ một khoản lớn!”
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.