Tiếu Khuynh Vũ vừa mới phóng thích qua một lần nên thân thể vẫn còn vô cùng mẫn cảm, ngón tay thon dài tuyết trắng vô lực níu chặt lấy sàng đan, hơi thở y càng lúc càng trở nên gấp gáp, mồ hôi chảy dài, đôi mắt xinh đẹp ẩn hiện một loại yếu ớt đáng yêu không thể tả.
Liếm nhẹ lên đôi môi Tiếu Khuynh Vũ rồi chậm rãi dứt ra, kéo theo một sợi chỉ bạc óng ánh ngọt ngào, trên tay Phương Quân Càn hiện tại lại đang dính đầy mật dịch của người yêu, tất cả tạo thành một cảnh tượng hỗn tạp thập phần mờ ám.
Tiếu Khuynh Vũ cảm thấy khẩn trương, y dứt khoát buông hạ mi mắt, cực lực né tránh ánh mắt tràn đầy dục vọng ám muội của Phương Quân Càn. Bàn tay Phương Quân Càn tiếp tục vuốt ve xuống phía dưới thăm dò, chầm chậm lướt qua thắt lưng tinh tế, nhẹ nhàng mơn trớn vùng eo thon gầy.
Những nụ hôn mới lại tiếp tục dây dưa, ôn nhu mà kiên quyết ngăn chặn sự khước từ còn ẩn sâu trong tiềm thức của Tiếu Khuynh Vũ. Ngón tay hắn nhẹ nhàng chạm đến mật hoa, tại nơi cực lạc thiên đường diễm lệ sâu thẩm bên trong cơ thể y mà nhẹ nhàng xoa ấn, từng chút một khiến nó từ từ mở ra, sau đó mới thật cẩn trọng chậm rãi đẩy vào.
Cảm giác nóng bức dâng lên trong cơ thể y, khiến cho đôi môi mềm vừa được buông tha bất giác tràn ra một đợt thở dốc. Tiếu Khuynh Vũ hoảng sợ nhìn hắn, y cảm nhận rất rõ hơi lạnh tràn vào do cơ thể đột ngột bị mở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuynh-can-da-vi-uong/137356/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.