Lạc Ngư Phi rơi vào hố dục vọng, bản thân nàng còn đang hoảng loạn lo sợ thì đã luồng ánh sáng đến cạnh nàng, bàn tay to lớn luồng qua eo, ôm chặt lấy nàng. Dung mạo quen thuộc ấy, mùi hương Bạch Kì Nam ấy, là chàng, Tiều Nhan Tức.
" Ta ở đây, bảo vệ muội. "
Tiều Nhan Tức rời khỏi Phượng thành, về đến cung điện của chàng, chỉ là chưa kịp ngồi xuống thì trong lòng đã bồn chồn không yên, Tiều Nhan Tức cầm chặt ngọc bội trong tay, cẩn thận cảm nhận hơi thở của Ngư Phi. Chàng cảm nhận được rồi, linh khí của nàng đang bị rút cạn dần đi, hỏa khí trong người lại trào dâng không ngừng. Tiều Nhan Tức dự được điều chẳng lành nên đã lập tức rời đi, một đường bay đến Phượng thành. Vừa đến nơi chàng đã nhìn thấy Lạc Ngư Phi đang bùng nổ hỏa lực khống chế hỗn độn, vừa muốn an tâm thì sát khí lại bùng lên. Chỉ trong chớp mắt, nàng lại rơi vào hố dục vọng. Tiều Nhan Tức nghĩ cũng không muốn nghĩ, lập tức lao vào muốn cứu người ra. Hiện Lạc Ngư Phi đã ở trong vòng tay của chàng, y sẽ không buông ra.
Năm trăm năm trước, chàng không bảo vệ được nàng. Năm trăm năm sau, sẽ luôn ở phía sau, bảo vệ tiểu cô nương ấy bình bình an an.
Đến khi Lạc Ngư Phi hoàn toàn tỉnh táo, mở mắt ra là dung nhan của chàng. Ngư Phi vẫn đang nằm trong lòng của Tiều Nhan Tức, chàng rất ân cần, ánh mắt dịu dàng muôn phần.
" Nhan Nhan, sao huynh lại ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuyet-tu-tam-sa/3543477/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.