Mao Bất Di không lâu sau cũng lộ ra nụ cười mãn nguyện thấy rõ, hắn đi thật nhanh đến cuối đường. Mở mắt ra lại nhìn thấy Tịch Nhiên đang chớp chớp mắt nhìn hắn, hắn cười dịu dàng nhìn nàng.
Có là mộng cảnh cũng không sao, trước mắt ta đã là nàng.
Hắn mỉm cười đi đến bên Tịch Nhiên, nàng cười đến đôi mắt cong lên không thấy rõ nữa.
Bốn người mở cửa rời khỏi cổ mộ, bên ngoài là năm người đến vây bắt Cưu Di ban nãy. Tịch Nhiên nhìn thấy Đại Mao và Tam Mao liền nép sau lưng Nhan Tức.
“ Nhát như thỏ. “
Chàng nhỏ giọng nói với Tịch Nhiên.
Tam Mao nhìn thấy tiểu cô nương lạ lẫm kia thì lạnh lùng.
“ Người đến là ai? Mạo phạm đến Thần Tôn, không muốn sống nữa ư? “
Hắn lại nhìn sang Nhị Mao, ý muốn hắn đi qua chỗ của năm người bọn họ nhưng Bất Di vẫn chôn chân tại chỗ, không nhích đi tẹo nào.
“ Nam tử kia là Thái tử Thiên tộc, Tiều Nhan Tức. Nữ tử vận thanh y kia là công chúa Bắc hải, Thanh Kiều. Tiểu cô nương đeo mạn che kia là đồ đệ của Trình Tranh tiên sư ở Hoa giới, Tịch Nhiên. “
Tam Mao nghe đến là đồ đệ của Trình Tranh thì có chút thoải mái. Hắn liền mỉm cười, quay lại nhìn Đại Mao nhưng thấy hắn thật sự quá căng thẳng nên nén nụ cười xuống.
“ Đây, cái này, lão Đại, ngươi xem, họ đều là người của Thiên tộc, thêm nữa ban nãy nếu không phải có Cưu Di kia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuyet-tu-tam-sa/3500167/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.