Lộ Tiểu Vũ vội vàng đóng cửa, cậu không còn sức bận tâm xem tiếng đóng cửa có to hay không nữa. Lộ Tiểu Vũ quay về giường, trùm chăn bao mình thật kín, vậy mà lại như vẫn nghe thấy âm thanh chợt có chợt không, tiếng thở dốc trầm thấp của Trầm Thiên Ảnh như xuyên thẳng vào màng nhĩ, vang dội trong đầu cậu.
Thực ra Trầm Thiên Ảnh nghe thấy tiếng đóng cửa của Lộ Tiểu Vũ, nhưng anh không dừng lại, đã lâu lắm rồi anh chưa làm chuyện này, lâu đến nỗi chỉ cảm giác được độ ấm trên đùi của Lộ Tiểu Vũ cũng khiến anh hưng phấn.
Lộ Tiểu Vũ có thấy cũng không có vấn đề gì cả, anh không thể để Lộ Tiểu Vũ nghĩ mình muốn làm anh em đơn thuần với em ấy được, anh muốn Lộ Tiểu Vũ hiểu.
Lộ Tiểu Vũ vẫn tự bọc mình thành cái bánh chưng, song cậu không kìm được chú ý đến động tĩnh của Trầm Thiên Ảnh. Tiếng thở dốc của Trầm Thiên Ảnh vang lên một lúc, sau đó an tĩnh lại, rồi đến tiếng bước chân đi về phía phòng vệ sinh, một lát sau, tiếng bước chân lại vang lên ở phòng khách.
Khi đến phòng của Lộ Tiểu Vũ, Trầm Thiên Ảnh dường như có ngừng lại một chút. Tim Lộ Tiểu Vũ thoáng cái như muốn nhảy khỏi ***g ngực, nhưng cuối cùng cậu lại nghe thấy anh bước đi, mở cửa phòng bên cạnh.
Lộ Tiểu Vũ thả lỏng, phát hiện không ngờ cậu lại chảy một lớp mồ hôi mỏng.
Trầm Thiên Ảnh đóng cửa lại.
Lộ Tiểu Vũ hơi hé chăn, trở người. Dù nhắm mắt nhưng đầu cậu vẫn hiện lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuyen-huynh/1211776/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.