Lộ Tiểu Vũ yên tâm, quay về phòng, phát hiện Trầm Thiên Ảnh đang nằm trên giường cậu xem phim.
Lộ Tiểu Vũ chần chờ hỏi, “Anh ngủ ở đây sao? Tử Phàm bảo sẽ không về đâu.”
Trầm Thiên Ảnh không buồn động, nhấc mắt lên liếc cậu một cái, “Đã giặt ga giường chưa?”
Lộ Tiểu Vũ, “Còn chưa kịp giặt…”
Trầm Thiên Ảnh tiếp tục, “Vậy em bảo anh ngủ ở đâu?”
Thấy Lộ Tiểu Vũ vẫn đứng ở cửa không nhúc nhích, Trầm Thiên Ảnh đặt laptop qua một bên, nói, “Em có muốn ngủ không? Muốn ngủ thì lên đây.”
Lộ Tiểu Vũ đành phải lên giường, xốc chăn chui vào.
Trong chăn đã có độ ấm của Trầm Thiên Ảnh, Lộ Tiểu Vũ nhích nhích ra ngoài, lại bị Trầm Thiên Ảnh kéo vào, đặt cánh tay lên eo cậu.
Trầm Thiên Ảnh nói, “Đừng ngọ nguậy, ngủ đi.”
Đèn tắt, trong bóng tối Lộ Tiểu Vũ vẫn mở to hai mắt, Trầm Thiên Ảnh nằm nghiêng, hơi thở khi có khi không phả vào tai cậu.
Lộ Tiểu Vũ chỉ thấy bao nhiêu buồn ngủ ban nãy trôi sạch nơi nao, khẽ hỏi, “Anh, anh đang ngủ à?”
“Không.” Trầm Thiên Ảnh đáp.
Lộ Tiểu Vũ hỏi, “Mọi người ở nhà Chu công tử mặc kệ anh sao?”
Trầm Thiên Ảnh trả lời, “Cậu ta vốn còn một căn nhà ở đây, bình thường không hay về nhà chính, chỉ cần mỗi ngày đều đặn tới công ty làm, sẽ không ai quản sinh hoạt cá nhân của cậu ta.”
Thực ra mọi chuyện cũng không dễ dàng như Trầm Thiên Ảnh nói, Chu Minh Thiêm đúng là có một căn nhà khác, thế nhưng cậu ta nổi danh quan hệ bừa bãi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuyen-huynh/1211773/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.