Ngày hôm sau mọi người đã không còn hứng thú ngâm suối nước nóng, sáng dậy, Lộ Tiểu Vũ và Trầm Thiên Ảnh đi dạo quanh khách sạn một vòng, sau đó về phòng dọn đồ, chuẩn bị ăn sáng xong trở về nhà.
Thương Tử Phàm ngủ thẳng đến trưa, tỉnh ngủ không còn nhớ chuyện tối qua, anh ta ngồi ngốc trên giường, mơ hồ đoán được có lẽ hôm qua mình đã gây phiền thêm cho Lộ Tiểu Vũ và Thư Minh Viễn.
Lúc về vẫn là Thư Minh Viễn lái xe, Thương Tử Phàm và Trầm Thiên Ảnh ngồi ở ghế sau.
Đường núi nhỏ hẹp, một chiếc xe phía trước đột nhiên bẻ lái, xoay ngược đầu lại. Thư Minh Viễn giẫm mạnh chân phanh, Trầm Thiên Ảnh đang nằm yên ổn tức thì ngã lăn xuống đất. Thương Tử Phàm muốn bắt lấy anh, nhưng bị chậm một bước, chỉ kéo được một nhúm lông.
Trầm Thiên Ảnh đau run cả người, bám vào đệm trèo lên.
Suýt chút nữa đã xảy ra tai nạn giao thông, xe đối phương cũng dừng lại, cửa xe rớt xuống một nửa, Lộ Tiểu Vũ để ý thấy lái xe là vị Chu công tử hôm qua mới gặp, ngồi ở ghế phó lái là một người phụ nữ đeo kính mắt to, che hết nửa khuôn mặt.
Chu Minh Thiêm nâng tay khoát lên cửa xe, nói, “Ngại quá, không đâm vào chứ?”
Thư Minh Viễn không nói gì, Thương Tử Phàm hạ cửa kính xe, lén lút ném nhúm lông vàng trong tay xuống. Nào giờ gió trên núi lớn, nhúm lông nhẹ bẫng kia bị gió thổi bay bay, rơi trúng đến miệng Chu Minh Thiêm, anh ta vừa mở miệng liền nuốt vào.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuyen-huynh/1211765/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.