Edit: 笑顔Egao.
Linh hồn Tiếu Lăng Tiêu phản phất như hỗn loạn trong trong gió, đầu óc loạn như một đống hồ dán.
Cần “Gâu” một tiếng để thừa nhận sao? Mình có nên gâu một cái để thừa nhận hay không?
Chu Cẩn Sơ nhanh chóng dời tay: “Mình đang nghĩ cái quái gì vậy… Lẽ nào cũng bị bệnh luôn rồi sao?”
Tiếu Lăng Tiêu: “…”
Chu Cẩn Sơ đứng lên từ ghế sofa, bước tới nhà bếp cầm một lon bia: “Vậy mà lại nghĩ ra cái ý tưởng đó, làm sao có thể có chuyện như vậy được… Người là người, chó là chó, không thể cõ chuyện người chó tráo đổi cho nhau được.”
“…” Tiếu Lăng Tiêu nhớ rõ nếp sống của Chu Cẩn Sơ rất tốt, từ trước đến nay không bao giờ động chạm tới thuốc lá rượu bia, ít nhất là khi ở một mình sẽ không bao giờ đụng tới, hiện tại lại bắt đầu uống bia —— bia nào cũng đắng, Tiếu Lăng Tiêu cũng không hiểu uống nó có gì ngon.
“Trung Khuyển,” Chu Cẩn Sơ lên tiếng: “Bây giờ vừa nhìn đến mày, tao lại nhớ đến chuyện hôm đó, tao chỉ sợ một ngày nào đó, đến mày cũng không dám nhìn.”
“…” Lần này Tiếu Lăng Tiêu xác định, Chu Cẩn Sơ đang cảm thấy hổ thẹn. Đối phương nhất định nghĩ rằng, hắn bị đả kích nên mới bị bệnh tâm thần.
Hắn nằm nhoài trên ghế sofa, nghĩ thầm: đợi ngày mai quay xong tin vắn dưới lốt chó, mình phải biến trở lại ngay thôi…
Việc làm giải trí cho đại chúng, là việc của nhưng con chó thông minh như hắn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuyen-anh-de-gioi-giai-tri/1884406/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.