Edit: 笑顔Egao.
“Đã đỡ chưa?” Chu Cẩn Sơ buông tay, hỏi: “Lưỡi đã hết sưng rồi chứ?”
“Chưa, chưa hết!” Tiêu Lăng Tiêu kéo tay Chu Cẩn Sơ: “Còn, còn sưng to hơn!”
“Hửm?”
“… Vẫn, vẫn còn đau!”
Chu Cẩn Sơ: “…………………..”
“Thật mà, phía trong vẫn còn đau!” Tiếu Lăng Tiêu cố ý líu lưỡi.
Chu Cẩn Sơ: “…………………..” Vừa nãy còn nói không sao, một giây sau đã thành có sao là thế nào? Dám chiếm tiện nghi rõ ràng như vậy, thằng nhóc này cảm giác y dễ bị lừa đến vậy sao?
Chu Cẩn Sơ cảm thấy có chút bất đắc dĩ, nhìn đôi mắt đầy mong chờ của Tiếu Lăng Tiêu, vươn tay nhéo nhéo mặt hắn, làm như vô tình vỗ vỗ một cái: “Hết sưng rồi, cứ vậy đi.”
“A…”
“Tranh thủ quay xong đi, xong sớm về nhà sớm.”
“Dạ.”
Cũng không biết do trời lạnh hay bị người khác trêu chọc, cổ của Tiếu Lăng Tiêu đều biến thành màu hồng nhạt. Đạo diễn bắt đầu ra hiệu, thư ký dập bảng, hắn điều chỉnh lại trạng thái một chút, hít sâu một hơi, bắt đầu đọc lời thoại một cách trôi chảy.
Quay mặt về phía Chu Cẩn Sơ, hắn cảm thấy an tâm rất nhiều, giống như quay về trạng thái khi làm chó, không cần lo lắng về diễn xuất của mình. Mà hai năm rưỡi trước đây, từng có một Tiếu Lăng Tiêu thường xuyên càng diễn càng sợ, đạo diễn càng chỉ bảo lại càng căng thẳng, luôn cảm giác bản thân mình đang liên lụy đến tiến độ của mọi người, cả đoàn làm phim đều chán ghét hắn.
“Cắt.”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuyen-anh-de-gioi-giai-tri/1884392/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.