Edit: 笑顔Egao.
“Tui…” Tiếu Lăng Tiêu rất chột dạ, cúi thấp đầu, không dám nhìn Chu Cẩn Sơ, ngoại trừ con ngươi đang xoay vòng vòng, những bộ phận khác đều không dám nhúc nhích.
Hắn cũng không thể nói tui đây trong ngũ hành thiếu nhẫn. Hơn nữa, hắn sẽ không nói được tiếng người… Không đúng, hắn cũng không phả không nói được tiếng người… Cũng không phải, haiz.
Chu Cẩn Sơ hỏi lại một lần: “Mày muốn nó làm gì vậy?”
“…” Tiếu Lăng Tiêu cảm thấy bầu không khí xuất hiện một loại căng thẳng không tên. Hắn duỗi ra một cái chân chó cào cào mặt đất, cái đuôi quét quét sàn nhà hai cái. May là sàn nhà sạch bóng như gương, bằng không cái đuôi mới tắm xong sẽ bị dính bụi.
Chu Cẩn Sơ ở đối diện cười cười: “Trung Khuyển, cái này không thể ăn.”
“…” Tiếu Lăng Tiêu nghĩ thầm tui đương nhiên biết không thể ăn. Hơn nữa, nếu là nhẫn anh đưa cho tui, tui làm sao cam lòng ăn được.
Chu Cẩn Sơ nói: “Vì thế nó không có tác dụng gì với mày đâu.”
“Ô~” Cái Tiếu Lăng Tiêu muốn chính là Chu Cẩn Sơ đưa nhẫn cho hắn, hắn cảm thấy việc này rất lãng mạn.
Hắn duỗi ra hai cái vuốt chó, lay nhẫn ra khỏi tay Chu Cẩn Sơ làm nó rơi xuống đất, lại dùng hai móng vuốt giao nhau che nhẫn xuống dưới đệm thịt, cúi đầu, không nói tiếng nào chờ Chu Cẩn Sơ mắng.
Chu Cẩn Sơ vươn tay nhấc móng của Tiếu Lăng Tiêu. Bất quá, Chu Cẩn Sơ kéo đến nửa ngày, Tiếu Lăng Tiêu vẫn trước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuyen-anh-de-gioi-giai-tri/1884366/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.