Số mệnh đã định
(Edit: Andy/Do not reup)
—
Lạc Mộ cảm thấy Chu Đường đã thay đổi rất nhiều, không còn là bộ dạng của đứa nhỏ 10 tuổi năm y rời khỏi Chu đô. Hắn trưởng thành hơn, góc cạnh rõ ràng, vóc dáng cao lớn, thiếu niên mới 17 tuổi đã cao hơn y nửa cái đầu, cơ bắp chắc nịch, khung xương cân xứng. Lạc Mộ mơ hồ cảm thấy, bàn tay của hắn nắm lấy tay mình, vừa ấm áp vừa đáng tin cậy.
Tiểu Hoàng đế trưởng thành thật rồi.
Vì vậy, Lạc Mộ từ chối đề nghị cho phép y tùy ý ra vào Ngự Thư phòng.
Mấy năm nay y không ở Chu đô, Chu Đường đã có thể xử lý chính sự trôi chảy, lúc trước y cảm thấy đứa nhỏ này vẫn còn quá nhỏ, chưa hiểu chuyện, muốn thay hắn "trấn cửa", bây giờ không cần nữa rồi.
Nhưng Chu Đường không đồng ý.
Bảy năm nay, thứ duy nhất mà Chu Đường không thay đổi chính một mảnh chân thành trước sau như một với Quốc sư đại nhân, cộng với khả năng dính người.
Không đúng, là bệnh dính người càng trầm trọng hơn.
Sau khi hạ triều, Chu Đường ôm chồng tấu chương đến Lãm Nguyệt đài, đặt trong phòng Lạc Mộ một cái bàn, nghiên cứu tấu chương. Hắn chẳng làm gì, chỉ lẳng lặng ngồi ghi ý kiến phúc đáp, nếu buổi sáng phê không xong thì gọi người mang đồ ăn tới Lãm Nguyệt đài, ăn trưa cùng Quốc sư đại nhân.
Ba ngày liên tiếp, Lạc Mộ phiền lòng, nhưng không đuổi được hắn.
"Bệ hạ, như thế này không hợp quy củ."
"Nhưng Quốc sư đại nhân không chịu đến Ngự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuy-thien-chi-kinh/736782/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.