Cuối cùng cũng không cù nhây được nữa, bà nội Khưu nói thẳng luôn: "A Trác, chúng ta không có ép cháu phải cưới người này người kia. Nhưng mà lâu nay cháu điều hành Khâu thị đã bỏ lỡ rất nhiều thanh xuân. Cháu xem năm nay cháu đã hai mươi tám rồi. Chúng ta muốn cháu kiếm một người để bầu bạn sớm chiều đỡ cô đơn."
"Chẳng qua là chúng ta thấy con bé rất tốt nên đứng ra bắt cầu thôi. Cuối cùng quyết định vẫn là ở cháu."
Rốt cuộc cũng nói xong, bà nội Khưu có chút mệt ngã người dựa lưng vào ghế. (3°
Quá mệt, nói chuyện với cháu trai mà cứ đấu trí đấu dũng là sao. (6°
Khưu Trác cũng chả hiểu, chẳng qua từ trước đến nay họ chưa từng nói lại anh thôi.
"Thì ra quyết định vẫn là ở cháu."
"..."
"Cháu cứ tưởng hai nhà đã bàn xong chuyện đám cưới rồi chứ."
".."
Bà nội Khưu cười khan: "Làm gì có chuyện đó chứ."
Khưu Trác gật đầu: "Không có thì tốt."
Bà nội Khưu thấy anh định kết thúc như vậy thì vội vàng: "Vậy cháu..."
Khưu Trác nói: "Cháu không thích Lăng Nhan."
Mẹ Khưu nghe vậy bỗng nhiên chọt vào: "Con có thích ai đâu chứ..."
Mặc dù bà nói nhỏ nhưng trong giọng điệu tràn ngập u oán.
Khưu Trác cũng không trách bà, từ đầu chí cuối vẫn như thái sơn vững chắc không chút lay động, lời lẽ từ tốn lễ phép chuẩn mực: "Vậy cũng là con cô đơn tới già."
"Mà không phải là con lấy về một người con không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuu-tong-tra-tien-sua-bot-cho-con-trai-anh/3725850/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.