Trong lúc Lê Khải đang rối rắm thì Dụ Chinh đã chủ động đi tới, dùng một loại thái độ gần như là ngang hàng, ở trong mắt người khác nó chẳng khác gì hạ mình, ôn hòa bắt chuyện với Đề Dao: "Thế nào? Cuộc sống ở đây vừa ý cô chứ?"
Đề Dao nhướng mày lên nhìn hắn, tựa như đang nói tôi với anh có thân thiết với nhau đến mức này sao, nhưng ngoài miệng vẫn đáp: "Tạm thời chưa có công việc đặc thù gì cần tôi phụ trách nên cũng xem như hài lòng. Nhờ phúc anh nên tôi cũng tương đối thoải mái."
"..."
Tự nhiên hắn nghe ra ẩn ý không phải rất tốt trong lời nói khách sáo của cô vậy nhỉ.
Dụ Chinh lắc đầu tự bảo chắc mình nghe lầm rồi lại không hề thấy Lê Khải ở chếch phía sau trộm đổ mồ hôi. Bởi vì hắn hơn ai hết biết rõ những chuyện Đề Dao gặp gần đây đều là vì Dụ Chinh bỗng nhiên đưa cô vào đây mà ra. Đương nhiên đó không tính là sai lầm, bởi vì thành công luôn đi cùng với thử thách. Thiện ý của Dụ Chinh có đi kèm với tai họa ngầm mới thể hiện đầy đủ cái tốt của vị trí mà hắn đem tới cho Đề Dao.
Đề Dao sao lại không hiểu, nên cô mới chỉ nói ẩn nói ý vậy thôi.
Nói đúng hơn là cô đang thâm dò giới hạn của Dụ Chinh. Bởi vì cô không biết vì sao Dụ Chinh lại đặc biệt chiếu cố cô. Rốt cuộc Dụ Chinh có thể che chở cho cô đến mức nào?
Dụ Chinh bình thường khôn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuu-tong-tra-tien-sua-bot-cho-con-trai-anh/3723274/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.