Đôi kẹp cà vạt kia được tô điểm bằng hai hạt mã não màu đỏ nam tự nhiên, kết cấu mượt mà, tua cảm mát lạnh, nổi bật như hai giọt máu rịn ra từ làn da trắng ngần, lắc lư theo từng chuyển động nhìn rất đẹp mắt.
Sau này Trịnh Thừa Diễn cũng thường xuyên dùng chiếc kẹp cà vạt đó để ghim lên cổ áo âu phục đã được là phẳng, nhìn có vẻ tao nhã sang trọng, mỗi lần đi họp đều thu hút biết bao ánh nhìn của những người đến dự, nhưng không ai có thể ngờ rằng đôi kẹp cà vạt này còn có tác dụng khác.
Sau khi kết thúc cuộc họp thường lệ trở về tầng 20, Trịnh Thừa Diễn buông đồ đạc trên tay xuống rồi ngồi lên ghế xoay nghỉ ngơi một lát, Vưu Lâm đổi cho hắn một tách cà phê đá, nhắc nhở: “Sếp Trịnh, Nafeli sẽ công bố kết quả đấu thầu lúc 10 giờ sáng, sếp đừng quên đăng nhập hệ thống để kiểm tra nhé.”
Nói không khẩn trương là giả, Trịnh Thừa Diễn làm bộ hờ hững thản nhiên mấy ngày nay, bây giờ Vưu Lâm vừa nhắc tới là ngón tay phải của hắn đã lẳng lặng gõ lên mặt bàn với vẻ đầy lo lắng: “Được, tôi biết rồi.”
Cửa phòng làm việc vừa đóng lại, hắn rời khỏi chỗ ngồi lượn qua lượn lại quanh phòng, lựa theo tầm mắt có thể nhìn thấy hình ảnh Văn Nhạn Thư đã từng tỉ mỉ cắm hoa vào bình sứ trắng cho hắn, từng ngồi hoặc nằm trên ghế sofa đợi hắn tăng ca, từng nằm sấp trên cửa sổ sát đất trải đầy sắc đêm và thấm đượm màn mưa rồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuu-giac-mat-linh/899199/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.