“Hôm nay ngủ dậy rất sớm, chưa thích nghi được với giường ngủ ở nhà mới, chăn gối có một mùi cam đắng rất dễ chịu, nhưng mình vẫn chưa quen lắm.”
“Mèo con có vẻ hơi tránh mình, chỉ những lúc ở bên chân anh ấy mới nhảy nhót vui vẻ. Nó rất sạch, lông rất đẹp, mình nghĩ nó rất hợp để lăn lộn trong tuyết, nhuốm một thân hơi nước ẩm ướt.”
“Anh ấy nấu bữa sáng rất ngon, bánh mì bơ nướng mềm mại chín vừa. Hồi nhỏ mỗi lần đọc truyện cổ tích Andersen, nhìn thấy bánh mì dài trong hình minh họa, mình đều liên tưởng đến mùi hương thơm ngát mà anh ấy làm ra, mùi thơm đó sẽ khiến ta cảm thấy ấm áp vào mùa đông.”
“Mỗi lần điều hương đều không tránh được mà nhìn đến chiếc nhẫn trên tay phải, thói quen này đã duy trì trong nửa tháng. Mình biết lơ đãng mất tập trung nhiều lần sẽ ảnh hưởng tới tiến độ công việc nên đã từng thử tháo nó ra, nhưng cuối cùng vẫn không nhịn được lại đeo vào. Dường như nó đã mang đến niềm sự yên ổn cho cuộc sống của mình, ngay cả khi mình vẫn chưa phân được mùi hương của nó. Mình không nỡ để nó rời xa mình quá lâu.”
…
“Sếp?” Vưu Lâm đang báo cáo công việc bỗng dừng lại, ngẩng đầu nhìn lãnh đạo ngồi sau bàn làm việc không nói một lời, chỉ sợ đầu óc của đối phương bị du đãng, sau khi hoàn hồn lại bắt cô báo cáo lại những gì đã nói, hiện giờ cô chỉ muốn trở về bàn làm việc để uống hết tách cà phê còn đang dang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuu-giac-mat-linh/899197/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.