Văn Nhạn Thư không dính chiêu này, hôn hít ôm ấp gì đó trước khi đi ngủ Trịnh Thừa Diễn không bỏ sót cái nào, bây giờ nếu thực sự vào trong ngồi lên đùi của hắn chỉ làm tăng thêm thời gian tăng ca mà thôi, đến cuối cùng người phải thức đêm cùng lại là bản thân.
Anh bước đến cầm cái ly rỗng của Trịnh Thừa Diễn đi, lạnh nhạt nói: “Anh tiếp tục ôm Mocha đi nhé.”
Rửa sạch ly của Trịnh Thừa Diễn xong Văn Nhạn Thư thay bằng một ly nước ấm, lúc quay về phòng làm việc đặt ly bên cạnh tay hắn rồi rời đi ngay.
Vốn không định làm phiền, ai ngờ Trịnh Thừa Diễn lại vươn tay kéo anh về phía hắn: “Mocha không chịu để ý đến anh nữa, em cũng bỏ mặc anh.”
Sau khi bị đuổi xuống đất, Mocha không thèm ngồi lên đùi Trịnh Thừa Diễn nữa. Nó đang vểnh mông nằm bò bên cạnh tủ sách nghịch banh tập lực cổ tay của Trịnh Thừa Diễn, hoàn toàn không thèm liếc sang bên này dù chỉ một cái.
Suy nghĩ của Văn Nhạn Thư rất đứng đắn, nhưng anh không chịu nổi Trịnh Thừa Diễn còn bám người hơn cả Mocha. Lúc anh bị kéo vào lòng, mông như có máy cảm ứng ngồi đúng ngay vị trí tìm ngay được dáng ngồi thoải mái trên đùi Trịnh Thừa Diễn, ngoài mặt vẫn tỏ ra không tự nguyện: “Em có hơi buồn ngủ, không thể ở đây với anh quá lâu được.”
“Xong ngay đây.” Trịnh Thừa Diễn tắt máy tính, cất tài liệu sang một bên, lật quyển sổ bên cạnh ra.
Văn Nhạn Thư không cố tình nhìn trộm, nhưng góc độ này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuu-giac-mat-linh/899193/chuong-50.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.