🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Trước mắt Văn Nhạn Thư không biết nên cảm thấy nhẹ lòng hay nên lo lắng bất an, nếu là vế trước thì cơ thể Trịnh Thừa Diễn không có vấn đề gì, vế sau thì là do đối phương đòi hỏi bất kể nơi chốn.

Eo của anh âm thầm bị siết chặt giữa vòng tay chắc chắn, bên tai là hơi thở còn nóng bỏng hơn cả cà phê, Văn Nhạn Thư từng viết không ít lời bình luận bạo dạn, sao lại không hiểu được hắn đang ám chỉ điều gì, anh lấy áo khoác trong túi giấy ra rồi nói: “Em không tăng ca cùng anh đến sáng đâu đấy.”

“Sao anh có thể để em phải thức khuya như thế chung với anh được, đợi mưa tạnh rồi về.” Trịnh Thừa Diễn tự biết chừng mực, hắn buông Văn Nhạn Thư ra rồi nhìn chiếc áo khoác ấy: “Đây không phải là áo khoác anh để lại ở căn hộ ngoài vùng ngoại ô à?”

“Ừm, trước đây lúc mang tinh dầu thơm đến cho bác gái, bác thấy trời lạnh nên khoác thêm cho em, em vẫn luôn để quên ở hàng ghế sau.” Văn Nhạn Thư vắt áo khoác lên thành ghế dựa của Trịnh Thừa Diễn, anh vươn tay thử nhiệt độ của hộp đựng canh: “Uống canh hay cà phê?”

“Uống canh, uống cà phê cả ngày rồi, miệng anh đắng chát.” Trịnh Thừa Diễn vòng qua rồi ngồi xuống: “Em đã ăn cơm chưa?”

“Em ăn ở căn tin trong công ty rồi.” Văn Nhạn Thư vừa xoay lưng lại là có thể nhìn thấy cơn mưa như trút nước bên ngoài, cửa sổ sát đất trong phòng làm việc rộng đến nỗi đứng ở nơi này thôi anh cũng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuu-giac-mat-linh/899186/chuong-43.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Khứu Giác Mất Linh
Chương 43
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.