Gần đây nhân viên IDR thấy cấp trên nhà mình rất là vui vẻ phấn khởi, biểu hiện cụ thể là khi gặp mặt ở thang máy lúc sáng nay, lúc chạm mặt chào nhau nhận được một tiếng “Chào buổi sáng” trả lại trong khi bình thường nhiều nhất cũng chỉ nhận được một cái mỉm cười gật đầu; lúc họp không những không mắng người mà còn thay đổi các câu hỏi theo tên nhân viên và bổ sung, sửa chữa những sai sót trong công việc của cấp dưới.
Thang máy dừng lại ở tầng mười hai, Trịnh Thừa Diễn vừa đi vừa nghe Vưu Lâm đi bên cạnh báo cáo lịch trình một ngày. Đến văn phòng, hắn cởi áo khoác rồi vắt lên lưng ghế dựa, vô thức sờ sờ vào cây hoa tử la lan đặt cạnh máy tính.
Có vẻ như thấy hắn đã không còn tâm trạng để tập trung vào công việc của mình, Vưu Lâm nói dựa theo lối suy nghĩ của ông chủ: “Hoa đã tàn một chút rồi, sếp có cần tôi mua một bó mới để thay vào giờ nghỉ trưa không?”
Trịnh Thừa Diễn nhìn mấy cánh hoa tàn rơi ở một góc bàn làm việc, trông nó còn khá nghệ thuật: “Tạm thời không cần đâu, chúng vẫn rất có tinh thần mà.”
Vưu Lâm phát ra lời khen thật lòng: “Ngài Văn đúng là một người lãng mạn.”
Trịnh Thừa Diễn thầm nghĩ, chắc là cô không biết hoa này là tôi bảo em ấy mua nhưng tự mình chủ trương chuyện tình cảm thật sự không dễ dàng để nói ra miệng cho nên thuận theo hỏi: “Sao thế?”
Vưu Lâm độ lượng có chừng mực nói: “Thứ Sáu tuần trước, rất nhiều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuu-giac-mat-linh/246600/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.