Sáu giờ hơn, ánh hoàng hôn xuyên qua cánh cửa sổ mở rộng nhuộm sàn nhà trong phòng điều chế hương liệu thành một màu vàng hồng. Văn Nhạn Thư lấy ống bơm cắm vào trong bình thủy tinh rồi vùi đầu ghi chép lại số liệu sau đó mới đóng cuốn sổ ghi chép công thức lại.
Ở trong phòng điều chế hương liệu suy nghĩ cả một ngày, mỗi một nơi trên người anh đều nhiễm một hỗn hợp mùi hương kỳ quái khác nhau. Khứu giác của anh cảm nhận được mùi hương này thua xa những mùi hương đã được làm ra sau khi trải qua công thức điều chế hợp lý. Mùi hương nồng nặc lại gay mũi này dễ khiến cho người khác tránh còn không kịp cho nên tới tận bây giờ Văn Nhạn Thư toàn là tự mình lái xe đi về nhà. Anh không đi xe bus hay các phương tiện giao thông công cộng khác vì như thế sẽ ảnh hưởng đến mọi người xung quanh.
Nhưng hôm nay lại không giống như mọi ngày.
Văn Nhạn Thư đứng dậy cởi áo khoác trắng ra treo lên giá treo đồ, thuận tay lấy điện thoại di động từ trong túi ra, vuốt tìm ảnh đại diện của Trịnh Thừa Diễn rồi gửi một đoạn tin nhắn ngắn cho hắn.
Anh để điện thoại di động xuống bàn sau đó đi vào trong nhà vệ sinh. Nước rửa tay ở trên bồn chỉ còn lại nửa bình. Anh nhấn hai cái rồi tạo bọt, tỉ mỉ rửa sạch hai tay dưới dòng nước mát cho đến khi hỗn hợp mùi hương ở trên tay chỉ còn là một mùi nhè nhẹ hầu như không thể ngửi thấy.
Lúc chờ thang máy,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuu-giac-mat-linh/246585/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.