Trên đường Quốc lộ số 7, Trịnh Thừa Diễn lại vượt một một chiếc xe đang đi chậm chậm về phía trước, ngày càng gia tăng tốc độ xe.
Ở bãi đậu xe lộ thiên của nhà hàng Luân Hà, chiếc Bentley tắt máy, Trịnh Thừa Viễn vẫn để hai tay ở tay lái, đại não một khi trống rỗng lại không kiềm được mà suy nghĩ về một hướng.
Tuy hắn cùng Văn Nhạn Thư đã kết hôn hơn hai năm, nhưng cả hai ngầm hiểu rõ, quan hệ của hai người chẳng qua là cái vỏ bọc bên ngoài để tránh đi lời thúc giục của người nhà mà tự do sinh hoạt, chứ đừng nói đến chuyện đối với nhau có một tia ý nghĩ, một câu nói mờ ám hay chỉ là hành động thân mật cũng chưa từng xảy ra.
Ngày hôm qua, câu "Chồng của anh", hắn cũng không phải mơ màng mà nói ra, cũng không có cái là chiếm hữu dục, không biết Văn Nhạn Thư đem tay rụt lại là muốn phản kháng trong vô thức hay vẫn chưa biết trả lời như thế nào, tóm lại khi hai người ăn cơm vẫn không có điều gì bất thường.
Ngoại trừ làm việc, Văn Nhạn Thư vẫn luôn rất ít nói, đang bưng cơm thì bị cái gì chạm vào mu bàn chân, thứ kia từ cổ chân trèo lên cẳng chân của anh, anh không nhúc nhích mà liếc người ngồi đối diện một cái.
Cũng rất trùng hợp, Trịnh Thừa Diễn đang gắp đồ ăn cảm nhận được ánh mắt của anh, người đối diện sau vai giây lập tức gác đũa, cúi người đem mèo ở dưới bàn bế lên đặt lên ghế dựa bên cạnh, hai cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuu-giac-khong-nhay/929962/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.