Editor: Mứt Chanh
Đêm dài, trong con hẻm nhỏ tối đen như mực.
Mạnh Thử Hàn mặc bộ đồng phục lỏng lẻo, mái tóc quăn màu hạt dẻ bị rối tung lên, đôi môi đỏ cùng đôi mắt sáng ngời.
Dưới bóng đêm tăm tối chỉ còn một cây đèn đường đã hỏng, khi sáng khi không sáng.
Đồng dạng mặc đồng phục, Trần Phi Tuyết ngã ngồi ở bên người cô khóc thút thít,mơ hồ mà nói câu: "Cảm, cảm ơn."
Mạnh Thử Hàn quay đầu cùng ánh mắt lạnh nhạt, cô khinh miệt mà cười lên cũng không biết là trào phúng ai.
Có lẽ là trào phúng Hạ Sương,rõ ràng chán ghét Triệu Hiểu Hiểu lại vẫn ra tay đuổi đi lưu manh tại con hẻm tối.
Lại hoặc là đang cười Triệu Hiểu Hiểu mềm yếu vô năng.
Cô từ trong giỏ xách lấy ra một điếu thuốc, đặt ở trong miệng, lại tìm bật lửa tới bật lửa lên.
Ánh lửa sáng lên chiếu sáng toàn khuôn mặt diễm lệ của cô.
Cô hút một ngụm, liếc Trần Phi Tuyết nói: "Triệu Hiểu Hiểu, chuyện buổi tối hôm nay nếu cô nói ra tôi sẽ không bỏ qua cho cô."
Trần Phi Tuyết lập tức gật đầu.
"Cắt! Qua!"
Trần Phi Tuyết cười rộ lên rồi từ trên mặt đất lạnh lẽo đứng lên, trợ lý lập tức đem một ly nước ấm lại đây.
Mạnh Thử Hàn vứt bỏ thuốc lá trong tay rồi đỡ tường ho khan lên, hơi thở chứa mùi thuốc lá sặc đến nước mắt cô đều sắp rơi ra.
Trần Phi Tuyết đem nước ấm đưa qua, Mạnh Thử Hàn cũng không có khách
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuong-tien-sinh-hom-nay-cung-muon-cong-khai/2741550/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.