Editor: Mứt Chanh
Ở Lâm viên Cô Tây, trời cũng đã khuya.
Bốn phía đèn đường san sát nhau chiếu sáng toàn bộ khu biệt thự, ngẫu nhiên truyền ra vài tiếng mèo hoang kêu có lẽ cũng hiểu rõ chỗ này là nơi người có tiền.
Ngày thường Khương Kiền sống ở nơi này, cách công ty cũng gần, một người ở cũng thanh tịnh.
Trợ lý Lưu dừng xe rồi mở cửa xe cho Khương Kiền liền nhìn thấy vị Mạnh Thử Hàn tiểu thư bị dân mạng bôi đen đang nằm ở trên đùi Khương tổng.
Trợ lý Lưu hơi thất thần, chưa từng gặp qua người phụ nữ nào dám làm như vậy.
Trợ lý Lưu đang muốn nói chuyện đã bị ánh mắt lạnh như băng của Khương Kiền quát bảo ngưng lại.
Khương Kiền cúi đầu nhìn thấy Mạnh Thử Hàn gối trên đùi anh, cổ thon dài như ngọc ở dưới ánh đèn đường phảng phất màu huỳnh quang.
Anh duỗi tay nhéo mặt Mạnh Thử Hàn, "Tới rồi, tỉnh tỉnh."
Bên trong Mạnh Thử Hàn nửa say nửa tỉnh chép miệng, không có lên tiếng, trợ lý Lưu do dự vẫn là mở miệng nói: "Khương tổng, nếu không...... Để dì Trịnh tới đỡ Mạnh tiểu thư đi vào nghỉ ngơi được không?"
"Không cần."
Khương Kiền phát ra giọng khàn khàn, duỗi tay ôm lấy eo của Mạnh Thử Hàn, trên eo mảnh khảnh dường như không có mấy lượng thịt, anh cảm thấy mình một tay là có thể nắm hết.
Anh mở cửa xuống xe liền đem Mạnh Thử Hàn chặn ngang bế lên, đi vào bên trong biệt thự.
Dì Trịnh nghe nói đêm nay
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuong-tien-sinh-hom-nay-cung-muon-cong-khai/2741518/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.