Đám tỷ muội ơi, thật sự không phải ta tham lam đâu. Thật sự là lão phu nhân cho quá nhiều rồi. Ngày trước phụ mẫu vì năm mươi lượng bạc mà muốn bán ta làm thiếp cho người khác. Nay lão phu nhân mỗi tháng cho ta năm mươi lượng bạc, hơn nữa ta còn có thể làm phu nhân Hầu phủ đường đường chính chính, Cát Tường Phúc Quý cũng ở bên cạnh. Nhìn kiểu gì cũng là ta lời. Thế là sau khi ta đồng ý, lão phu nhân vội vàng lo liệu mọi việc cho ta và hắn. Ta xuất giá từ nhà đệ đệ ruột của lão phu nhân. Chưa đầy ba ngày, ta và Mạnh Tuần đã ngồi trên giường tân hôn nhìn nhau. “Chào, ngươi cũng thành thân hôm nay à, trùng hợp thật đấy.” Cuối cùng ta là người phá vỡ sự im lặng này. Mạnh Tuần nhìn ta như nhìn một kẻ ngốc. Thấy ta ngồi ngay ngắn, ra vẻ đoan trang thục nữ, hắn bĩu môi: “Được rồi, đừng giả vờ nữa.” Ta thẹn thùng đấm một quyền vào ngực hắn, lực hơi mạnh, khiến hắn ngã lăn xuống giường. “Ôi trời ơi, ngươi không sao chứ?” “Nếu không sao, thì cứ ngủ dưới đất đi, giữa mùa hè, dưới đất mát mẻ.” Nói xong, ta ném chiếc chăn về phía hắn, rồi tháo những đồ trang sức lộn xộn trên đầu xuống đặt cạnh gối. Sau đó cuộn mình trong chiếc chăn khác, lăn vào phía trong giường, sợ hắn có ý đồ bất chính với ta. Hắn tức giận mà “hừ” một tiếng, nghiến răng nghiến lợi nói: “Khương Tảo! Là ngươi đồng ý thành thân trước mà!” Ta thò đầu ra: “Nhưng ngươi cũng đâu có từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuong-tao/5212349/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.