MT dần dần mở mắt ra,ánh sáng mờ ảo hiện ra gương mặt ưu tú của MK. Ánh mắt nhóc lo lắng nhìn em,bất ngờ ôm em vào lòng rất chặt.
-"Minh Thụy.....cậu không sao đấy chứ? Tớ cứ tưởng cậu có mệnh hệ gì rồi. Làm tớ lo quá."
MT cong bờ môi lên ôm lại MK cũng rất chặt nhưng khẽ cười hiền thả lỏng tay ra. MK cứ nói mãi,chợt nhận ra MT nay giờ không nói một câu gì với mình. Sợ hãi nghĩ rằng MT bị câm luôn rồi.
-"Minh Thụy.....cậu có sao không? Sao không nói gì hết vậy?"
MT bật cười ra nhìn MK khờ khạo của mình cứ cuống lên. Nhóc ngạc nhiên nhìn thái độ của em. Chợt nhóc hiểu ra rằng em có gì đó khác với lúc trước.
-"Minh Thụy....không lẽ cậu đã khỏe lại rồi ư?"
MT gật gật xoa lấy đầu nhóc rất dễ thương. MK thấy vậy liền mừng rỡ ôm chầm lấy em.
-"Vậy tốt rồi."
Em đỏ ửng má lên khi nhận được cái ôm này. Nó không chặt nhưng êm ấm làm sao.
-"Minh Khang à......"-MT cất tiếng làm nụ cười của MK dừng lại.Nhóc buông em ra,gãi đầu lắng nghe.
-"Tớ xin lỗi. Tại mừng quá."-MK gượng cười.-"Bộ có gì ư?"
MT nhìn sâu vào đôi mắt,im lặng một hồi,thở dài nắm lấy tay nhóc.
-"Chị của cậu đang ở rất gần chúng ta đấy."
.............................................................
-"Bá Quyền này......."-Quản gia của nhà hắn với cây chổi đi vào phòng.
Hắn đang đọc truyện với mấy quả quýt trên giường lười biếng nhìn sang quản gia mà trả lời. Lờ mờ,quản gia vào phònh không biết có chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuon-mat-cua-chi-khong-phai-la-cua-em/3299349/chuong-109.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.