-"Tỉnh rồi....tỉnh rồi...."-Thằng nhóc giúp việc hấp hối chạy la lớn.
Quản gia Hồng đang nói chuyện với bác sĩ nhăn hai hang lông mày lại nhìn sang thằng nhóc kia.
-"Long....có chuyện gì thì cũng từ từ chứ? Không thấy ta đang nói chuyện với bác sĩ sao?"
Long nuốt nước bọt cười tít mắt nhìn Hồng quản gia.
-"Chị Minh Thụy tỉnh lại rồi."
Q.gia Hồng cười hiền nhìn Long với ánh mắt hạnh phúc. Minh Thụy cuối cùng cũng tỉnh lại.
-"Bác sĩ.....ông đến xem Minh Thụy nhà tôi như thế nào."
-"Được rồi.Tôi sang ngay đây."-Bs cười hiền đến tủ lấy bộ đồ nghề ra.
-"À còn việc chuyển Thục Anh về nhà dưỡng bệnh. Mong bác sĩ làm thủ tục nhanh hộ tôi."-Quản gia cúi đầu với sự cảm ơn.
-"Tôi biết rồi. Thủ tục sẽ nhanh thôi."
...
Mọi người mở cánh cửa,mong đợi hình bóng của con nhỏ.Trong lòng luôn cầu cho em không bị di chứng gì.
Cạch.
-"Minh Thụy....."-Minh Khang chạy đến.
MT ngồi im lặng cúi gầm mặt,nghe tiếng kêu liền ngước lên nhìn với ánh mắt vui vẻ. Mọi người ai cũng nở nụ cười theo em. Vậy là ổn rồi. Nhưng hình như không.....
-"Anh chàng này quen cháu hả? Bố mẹ cháu đâu rồi hử?"-Câu nói trẻ con của em vang lên làm MK đứng im không nhúch nhích gì. MT bật dậy nắm lấy tay nhóc.-"Này anh quen cháu thì dẫn cháu về nhà được không? Đây là đâu cơ chứ?"-MT nhìn xung quanh.-"Lại hôi mùi thuốc lại ăn mặc kì quặc."
-"Minh Thụy à...."-MK cười nhẹ năm lại tay em. Nhóc cứ hy vọng rằng,em đang đùa với mình.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuon-mat-cua-chi-khong-phai-la-cua-em/3299345/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.