-"Tại sao ngươi dám làm vậy hả?"-Trắc Phòng ném ly rượu đến nữ nhi trước mắt. Ngay một giây sau,hắn bay thẳng đến bóp chặt cổ nữ nhi ấy.-"Ta chưa ra lệnh giết chết mà sao ngươi dám."-Ngày một xiết chặt hơn.-"Hả?"
Phu nhân Mộng Thi nén lại cầm lấy tay TP khó thở trả lời. Ánh mắt như rất cương quyết.
-"Ta chỉ giết......một kỉ nữ thôi mà người đã đối.....xử như vậy với ta...ư?"
TP buông lỏng tay ra khỏi cổ Mộng Thi. Ánh mắt đỏ hừng lên vì cơn tức giận,sắc mặt trắng bệch vì vết thương kia.
-"Biến ra khỏi mắt ta càng sớm càng tốt. Từ nay đừng bao giờ xuất hiện trước mặt ta nữa."
MT nhắm nghiền mắt lại với nổi đau thương kia. Cười nhạt nhẽo không thốt nên lời nhìn hắn quay lưng lại. Chàng khokng thể một lần quay lưng lại nhìn thiếp bằng ánh mắt dịu dàng hay sao? Rốt cuộc là tình yêu nó như thế nào?
-"Chàng có bao giờ xem thiếp là phu nhân của mình chưa?"
TP im lặng không nhắm mắt lại rất dứt khoác.
-"Chưa bao giờ...ta yêu ngươi."
Mộng Thi đỏ hoe bước ra cánh cửa kia. Nhìn lên khoảng trời rộng mênh mông. Khoàng trời rộng chứa chất bao nhiêu người,bao nhiêu nơi cớ sao ta lại ở đây,ở nơi không thuộc về mình.
-"Tình yêu là như thế này sao?"
* * *
Lúc còn bé,tại phủ của mẫu thân Mộng Thi. Trắc Phòng bước vào cửa với hàng tá người đi theo sau rất cương định ra dáng một vị hoàng tử trững trạc lại thêm dung mạo tuyệt hảo đấy làm cho người con gái từ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuon-mat-cua-chi-khong-phai-la-cua-em/3299335/chuong-95.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.