Thục Anh đi đến nắm lấy tay hắn đất lại. Thái độ ấy là gì cơ chứ? Nó lần đầu tiên thấy hắn như vậy. Nó làm Thục Anh thấy lạ và buồn.
-"Mày làm sao vậy? "
Hắn lạnh lùng quay sang. Đang lo lắng cho tôi ư?
-" Chẳng sao cả. "-Nói rồi hắn cố nở nụ cười nhìn nó.
Thục Anh nhếch nhác nắm bàn tay hắn lên. Đôi tay ấy đã bị thương, là tại mình. Vậy mà mình lại bỏ cậu ấy đi với người khác. Chẳng phải cậu ấy thích mình sao? Ban nãy với tính cách điên khùng ấy, Quyền phải nổi máu nhưng lại im lặng quay lưng.
-"Quản gia lấy cho cháu hộp thuốc."- Nó ngồi cạnh hắn quay sang hướng quản gia đang đi đến. Trên tay cầm hộp thuốc.
T. Anh đặt hộp thuốc xuống,lấy băng và bông ra bên cạnh. Nhìn Quyền với ánh mắt ôn nhu. Nó thận trọng mở những miếng băng máu me của hắn ra. Mặc dù rất sợ máu nhưng sao khi bên cạnh hắn,nó không sợ. Ngược lại cảm thấy máu là một điều bình thường nhất. Hắn mang đến cảm giác mạnh mẽ cho nó.
Bá Quyền ngồi đấy chăm chú vào ánh sắc mặt T.Anh đang rửa vết thương cho mình. Tại sao người con gái hắn yêu lại có thể đi chăm sóc người khác trong khi hắn cũng đang bị thương cơ chứ? BQ cảm thấy mình ích kỉ vì muốn TA là của riêng. Tự mình hỏi rằng rốt cuộc là có gì không bằng MH mà TA lại chú ý đến như vậy. Như thế chẳng phải mình thua một MH chỉ mới bắt đầu học vài tháng trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuon-mat-cua-chi-khong-phai-la-cua-em/3299280/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.