Nó với anh đi xe đạp đến trường với thời gian ít ỏi kia. Học sinh bên ngoài cổng cố gắng những giờ phút chạy thật nhanh vào cổng trường để không bị đứng ở ngoài vì cái tội đi học trễ.
-"Nhanh đi tụi mày."-Một đám học sinh nhóc con chạy nhanh vào với đằng sau thằng mọt sách đang lủi thủi với hai ba cuốn dày cộp kia. -"Khang....sao lúc nào mày cũng chậm chạp thế?"
-"Ừ..ừ tao đi sau đây mà."-Trần Minh Khang cúi đầu với cặp sách kia. Loay hoay nhìn sang thấy nó đứng đấy nhìn mình bằng ánh mắt hiền dịu. Nhóc nuốt nước bọt nhìn nó. Nghĩ đến buổi tối hôm ấy,ánh mắt sắc bén kia. Nhóc không nghĩ rằng đó là nó. Nhóc khẽ cúi nhẹ đầu chào nó và anh rồi thẳng tiến đi nhanh vào cổng trường.
Anh đi đến nhìn bóng nhóc khuất dần,quay sang nhìn nó với ánh mắt lạnh lùng.
-"Sao vậy?"
Nó giật mình nhìn anh cười một nụ cười nhẹ rồi đi vào trong. Anh đứng đấy nhìn nó vài giây rồi chạy theo,bắt lấy tay làm nó quay giật đối diện ngực đang thở dốc của anh.
-"Trừ tôi...em đừng như vậy với ai nữa nhé."
............................................................................................
Mỹ Linh lạnh run người với những vết thương đau kia. Đôi môi khô khang khẽ đụng chạm vào nhau. Cuối cùng cũng bắt lấy một chiếc taxi bên kia đường.
Mười lắm phút,xe đỗ trước cổng căn nhà được cho là sang trọng với con đường này. Nhỏ trả tiền rồi nhanh chân bước vào. Lưỡng lự không biết nhấn chuông rồi,điều đầu tiên mình sẽ nói gì. Lỡ may ông ta chưa biết gì thì chẳng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuon-mat-cua-chi-khong-phai-la-cua-em/3299278/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.