-"Quen...quen ai cơ chứ?"-Linh nuốt nước bọt nhìn Hoàng bằng ánh vờ vệt,ngây thơ.
-"Người ban nãy?!"-Hoàng xiết chặt tay Linh lại,cảm giác ấy không ổn tí nàp. Nó đau.
Linh nhăn nhó và dường như khó thở không dám đối diện với Hoàng. Lẫn tránh ánh mắt kia. Nếu chuyện hôm nay anh ta nói cho mọi người biết và đặc biệt là chị Thục Anh thì nguy to. Linh sợ hãi không nói nên lời nhìn Hoàng vơia cổ họng đông cứng lại.
-"Trả lời tôi đi."
-"Trả lời cái gì cơ chứ?"-Ánh mắt gian dối của nhỏ hiện lên.
-"Người ban nãy... làm sao cậu quen được?"
-"À..."-Nhỏ ấp úng...-"Cái anh ban nãy ấy hả? Là một người quen lúc ở nước ngoài thôi."-Nhỏ gượng cười.-"Cậu bỏ tay tôi ra đi có được không? Không khéo lại nghĩ tôi với cậu là gay nữa đấy."
Anh im lặng vài giât rồi buông lỏng tay nhỏ ra,nhỏ giật tay lại suýt xoa rồi đưa ánh mắt khó hiểu nhìn anh dường như có điều gì đó rồi lặng lẽ quay bước đi. Anh nhìn theo bóng dáng ấy,suy nghĩ vài điều rồi cười đểu nhẹ.
-"Khắc Dương...... cậu là con..... gái."
................................................................
Nhỏ nhanh chân về nhà,đứng trước cồn nhà hắn. Nhỏ thấy dàn hoa hồng đỏ tươi tốt kia. Nhỏ nhớ là lúc trước mình rất thích hoa hồng đỏ. Thực sự rất thích. Nó có vẻ đẹp lạ lẫm nhưng lại rất thân thuộc và êm dịu. Cứ mỗi lần nhìn hoa hồng,nhỏ như bị mê hoặc vào chốn nào,đưa mắt nhìn mãi rồi bất giác đưa tay đến.
-"Này...."-Giongj điệu gắt lên làm nhỏ giật mình. Là hắn - ông già làng Bá Quyền.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuon-mat-cua-chi-khong-phai-la-cua-em/3299265/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.