Tiếng chuông kết thúc buổi học vang lên. Mọi việc liên quan đến học chấm dứt tại giây phút này. Nhìn mặt ai người nấy uể oải với cái lớp học nhạt nhòa ra về trong tiếng thở dài,tiếng ủ rủ. Mới trưa nắng mà tinh thần của ai cũng mệt mỏi làm người khác mệt theo. Trong khi đó Thanh Nhung và Ngọc Giang hí hửng cười tít mắt chạy đến bàn Mỹ Linh với giọng điệu ngọt như mía lùi.
Mỹ Linh nuốt nước bọt nhìn bọn chúng với ánh mắt nhợn người nổi cả da gà lên. Đi lùi về tường mấy bước.
-"Khắc Dương nè,mai chúng ta gặp lại sau nhé."-Ngọc Giang vẫy vẫy mấy ngón tay đi trước.
-"Có gì rãnh rỗi đến nhà sách học nha Dương."-Thanh Nhung dịu dàng đi cùng với Ngọc Giang với nụ cười tít mắt.
Đấy,điệu đà gớm chưa. Với nụ cười đấy,trai thật chết hết còn trai giả chết theo luôn quá. Vừa ngọt mà vừa mát dịu. Mỹ Linh gượng cười cố lại với bọn chúng cùng cái vẫy vẫy tay xinh xắn.
Thục Anh bắt gặp hành động ấy,bật cười lắc đầu,chẹp miệng vài cái,vòng tay trước ngực hấc mặt nhìn Mỹ Linh.
-"Anh cũng lo có cô cho kinh hồn đi. Hai đứa ấy tốt lắm em đừng sợ."
Mỹ Linh tròn mắt nhìn Thục Anh đang ý bảo mình nên thân với hai con điệu như điên đó sao?! Đẹp chứu không điên mà chắc điên thì không đến mức nặng. ÔI dào.
-"Ô, em rất ghét con gái. Trừ chị."
Thục Anh suýt té ngửa với câu nói của em. Gì mà không thích con gái,ôi sao em tôi ngon thế.
-"Em tính để gái thích em thôi sao?"
Mỹ Linh liếc mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuon-mat-cua-chi-khong-phai-la-cua-em/24507/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.