Linh vừa nhắm mắt,thoáng cái,thở đều ba lần. Ánh sáng hé lộ dần,làm nhỏ bừng tỉnh. Không phải giấc ngủ của người bình thường,một chú gà gáy với giọng nhỏ dần rồi to lên đánh thức mà là chiếc đồng hồ nhỏ nhắn đủ cả không gian kia vang dội.
Không phải một người bình thường,nhỏ bừng tỉnh với trần nhà đèn chùm kia. Nếu là ngày trước sẽ là mái tranh nghèo. Sáng sáng,nón rách nát đeo dây,áo phông trắng và khoác lên mình khoác rin phai màu ấy cùng quần tây đen và đôi dép tổ ong trắng cũ mờ đi.
Hơn người bình thường,nó ngồi dậy tắt đồng hồ,đáp xuống nền nhà là đôi dép êm ái gấp mấy lần tổ ong màu trắng,bộ đồ ngủ thoải mái ấy che kín cơ thể đầy đặn của người con gái thanh xuân 17 kia.
Việc dậy sớm là dễ dàng với nhỏ nhưng đối với việc dậy sớm để sửa soạn thành trai khác phức tạp với Linh. Quấn chặt băng rô trắng quanh ngực,xiết lại cho dù mình co đau đến mức nào để khi mặc áo vào tỏ vẻ người con trai mạnh mẽ. Thậm chí,quần chip cũng phải học cách mặc của loại con trai. Tóc tai gội nhẹ,keo xịt vuốt mái suôn mượt.
Hôm nay mình sẽ mặc gì?
Nếu là con gái,nó sẽ ướm lên mình bộ áo dài thon thả kia hay chiếc váy ngắn nhẹ xoè với áo trắng phồng tay dài đệ khuỷa củng nơ buộc ngay cổ áo trông xinh lắm. Nhưng tiếc là còn trai,Linh mở tủ thở dài,lấy áo trắng đơn giản,quần sọt đen đính lên mình. Đứng trước gương khẽ nở nụ cười tươi nhưng nhẹ thôi. Trông hoàn hảo rồi.
Cạch.
Linh bình tĩnh bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuon-mat-cua-chi-khong-phai-la-cua-em/24503/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.