Editor: Linh Đang
Trần Thư Duyệt cúp điện thoại, đi đến trước cửa văn phòng của Diệp Kính.
Cửa mở ra.
"Diệp tổng." Cô nhẹ gọi.
Diệp Kính xoay ghế lại.
Mặc dù đã sớm nghe nói nhan sắc của tổng thanh tra thiết kế mới tới gây họa, nhưng lúc tận mắt chứng kiến, cô vẫn liên tiếp kinh diễm, đến nay vẫn chưa thể bình tĩnh đối mặt.
Trần Thư Duyệt thu tâm trạng, lộ ra nụ cười mỉm mê người: "Diệp tổng, Diệp tiểu thư phủ nhận cô ấy làm anh bị thương."
"Ừ, gửi công hàm của luật sư cho cô ấy." Diệp Kính chậm rãi, sau khi dừng lại, tiếp tục nói: "Đừng nói là tôi nói."
Trần Thư Duyệt lĩnh mệnh mà đi.
Tuy rằng hai chữ gối đầu của Diệp Kiều Lục làm người ta mơ màng, nhưng mà không thể nói, một chữ Trần Thư Duyệt cũng sẽ không tiết lộ ra ngoài.
Ở trong công ty này, người người đều là tinh anh. Người đơn thuần ngây thơ đã sớm bị đẩy đi rồi.
Bình thường công nhân viên trong tập đoàn Tiến Lâm lưu động rất lớn. Tục xưng tổng bộ làm bằng sắt, nhân viên như nước chảy. Vị trí tổng thanh tra, hơi chút ổn định, chỉ có bộ phận tài chính và bộ phận tài vụ. Mấy bộ phận khác, đều là đến đến đi đi.
Đến cái vị ở bộ phận mua vật tư lúc trước, Trần Thư Duyệt còn chưa nhìn thấy đối phương, cũng đã đi rồi. Nhậm chức không đến một tuần.
Công ty từng có không ít tổng giám đốc nhảy dù.
Nhưng trẻ tuổi giống Diệp Kính,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/khuoc-luc/3125075/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.